Mục lục
Tiểu Sư Muội Nói Thần Kinh Cũng Là Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đại sảnh đài Quan Nguyệt—

Người của Ngũ đại tông môn tề tụ.

“Thiên Diễn Tông phụ trách đi tìm nơi phong ấn Ma Vương, đồng thời gia cố phong ấn.”

Vân Trung Kiếm Tôn nhìn thoáng qua Tô Thiên Tuyết đi cùng các vị trưởng lão, cau mày im lặng một lát, nói: “Phong Thanh Tông và Quy Nhất Tông cùng nhau đi kiểm tra kết giới phong ấn phía Tây, Vô Cực Kiếm Tông đi kiểm tra kết giới phong ấn phía Đông.”

Tô Thiên Tuyết cười nói: “Hay là để ta đi tìm nơi phong ấn Ma Vương, khí vận của ta khá tốt, biết đâu có thể nhanh chóng tìm được.”

Trưởng lão Phong Thanh Tông phụ họa: “Đúng vậy, Thiên Tuyết nhà chúng ta có khí vận cực tốt, có nàng ấy đi cùng, nói không chừng không đến mấy ngày đã tìm được rồi.”

“Vậy để nàng ta đi cùng đi, Phong Thanh Tông chúng ta cũng muốn góp một phần sức lực.”

Tông chủ Thiên Diễn Tông Lý Từ lạnh lùng cắt ngang lời bọn họ: “Không cần, tìm kiếm nơi phong ấn Ma Vương, chúng ta tự có biện pháp khác, không cần dựa vào khí vận của các ngươi, chi bằng các ngươi giữ lại khí vận đó mà đi kiểm tra kết giới thì hơn.”

Lời nói của hắn ta không hề khách khí, gần như là muốn nói bọn họ cút đi cho khuất mắt.

Sắc mặt Tô Thiên Tuyết lập tức trở nên vô cùng khó coi, nàng ta siết chặt tay, không tự mình rước nhục nữa.

Từ lúc gặp mặt đến giờ, bọn họ chưa từng cho nàng ta sắc mặt tốt.

Bởi vậy vừa kết thúc đại hội, Tô Thiên Tuyết lập tức dẫn người của Phong Thanh Tông rời đi.

Tông chủ và các vị trưởng lão của bốn tông môn còn lại tụ tập cùng một chỗ, vẻ mặt trầm ngâm nhìn theo bóng lưng bọn họ.

“Nữ đệ tử Phong Thanh Tông kia e là tu luyện xảy ra vấn đề, linh khí hao tổn hết, khí chất u ám.”

Vân Trung Kiếm Tôn lắc đầu: “Khí tức hơi kỳ quái, giống như là đang dùng pháp bảo gì đó để che giấu, không thuần khiết.”

Lý Từ hừ lạnh một tiếng: “Chúng ta có thể nói gì được chứ? Nàng ta là khí vận chi nữ, Lương Tu hết mực bảo vệ, nói một câu là có thể cãi nhau ba ngày ba đêm, không cẩn thận còn bị tính kế.”

Vô Tướng trầm giọng nói: “Chỉ sợ nàng ta tẩu hỏa nhập ma, chúng ta vẫn nên đề phòng một chút, đến lúc đó phải làm phiền đạo hữu Quy Nhất Tông để mắt tới người của Phong Thanh Tông, đừng để xảy ra chuyện gì vào lúc này.”

“Yên tâm, ta sẽ phái đệ tử theo dõi bọn họ.”

Bên kia, Tô Thiên Tuyết vừa trở về Phong Thanh Tông thì lập tức nổi giận chạy về viện của mình, đóng cửa cài then, bố trí kết giới.

Thu Vũ Miên Miên

Ma Ngũ xuất hiện trước bàn đá: “Thế nào? Thành công chưa?”

“Thành công? Hừ, ngươi nghĩ dễ vậy sao?”

Tô Thiên Tuyết cười giễu một tiếng: “Ngươi ít đến chỗ ta đi, chắc chắn là do ngươi không che giấu ma khí cẩn thận khiến bọn họ nghi ngờ.”

Ma Ngũ bị nàng ta nói khiến lửa giận bốc lên tận đỉnh đầu.

Hắn ta ẩn náu ở Tu Linh giới bao nhiêu năm qua chưa từng bị phát hiện, làm sao có thể để lộ ma khí?

Rõ ràng là do nàng ta tu luyện xảy ra vấn đề.

Nghĩ đến việc còn cần lợi dụng nàng ta, Ma Ngũ đành nhịn, không ra tay g.i.ế.c nàng ta: “Vậy ngươi âm thầm phái người đi tìm là được, hiện giờ chúng ta không đủ nhân lực.”

Tô Thiên Tuyết nghe vậy càng thêm tức giận: “Ta làm sao phái người đi tìm? Bọn họ đâu phải là con rối của ta, bảo đám đệ tử linh tu kia lén lút đi tìm nơi phong ấn Ma Vương, chẳng phải là muốn ta c.h.ế.t sao?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-noi-than-kinh-cung-la-than/chuong-161-nghi-van.html.]

“Ý của ngươi là ngươi vô dụng?”

Ma Ngũ bị nàng ta khiêu khích hết lần này tới lần khác, lúc này đã tức giận đến cực điểm, hắn ta lập tức xuất hiện trước mặt Tô Thiên Tuyết, bóp cổ nàng ta nhấc lên.

Tô Thiên Tuyết đột nhiên không thở nổi, sắc mặt đỏ bừng.

Linh lực trong tay nàng ta bùng phát đánh về phía Ma Ngũ, lúc này mới có thể thở được.

Nàng ta ngã xuống đất, vừa ho khan vừa cười lớn, nụ cười trên mặt vừa quỷ dị vừa điên cuồng: “Ngươi dám g.i.ế.c ta sao? Giết ta sẽ không còn ai giúp các ngươi nữa đâu.”

“Ngươi muốn để cho Ma tộc đời đời kiếp kiếp bị phong ấn sao? Ha ha ha, sống như chuột trong cống ngầm hôi thối, ngươi cam tâm sao?”

Ma Ngũ thầm mắng một câu đồ điên, lạnh lùng nói: “Ngươi không nghĩ cách giúp chúng ta, vậy thì thứ ngươi muốn ta cũng sẽ không cho ngươi.”

Tô Thiên Tuyết đứng dậy, thản nhiên xoa xoa cổ: “Ngươi vẫn nên nhanh chóng thực hiện lời hứa, thay đổi huyết mạch cho khế ước thú của ta đi, nếu không ta lỡ miệng để lộ bí mật của các ngươi ra ngoài, đến lúc đó đừng trách ta.”

Ma khí trên người Ma Ngũ bùng phát, chấn vỡ bàn đá thành bột phấn: “Ngươi cứ thử xem.”

Lúc này Tô Thiên Tuyết như biến thành một người khác, sắc mặt nàng ta đột nhiên trở nên vô cùng bình tĩnh, lạnh nhạt đứng im tại chỗ.

“Đừng vội, ta đi xem Lương Tu. Ta đã nói rồi, chỉ cần ngươi phối hợp với ta biến cả Phong Thanh Tông thành con rối của ta, nhiều đệ tử như vậy muốn tìm một nơi phong ấn chẳng phải dễ như trở bàn tay, các ngươi muốn, ta đều sẽ thay các ngươi nghĩ cách.”

Nghe thấy nàng ta nói như vậy, sắc mặt Ma Ngũ rốt cuộc cũng hòa hoãn hơn một chút, hắn ta thúc giục: “Nhanh lên một chút, đám hòa thượng c.h.ế.t tiệt kia đều đã đi qua rồi, bên phía Phàm giới không kéo dài được bao lâu đâu.”

Vẻ tàn nhẫn trong mắt Tô Thiên Tuyết dần ngưng tụ.

Đám người Kiếm Tông kia không phối hợp, vậy thì chỉ có thể hy sinh Lương Tu vậy.

Bên trong mật thất bế quan yên tĩnh, mồ hôi lạnh trên trán Lương Tu không ngừng rơi xuống, khí tức toàn thân lão ta cực kỳ bất ổn, linh lực như muốn bạo động.

Nếu có người ngoài ở đây, chắc chắn sẽ phát hiện ra có một luồng ma khí quẩn quanh bên ngoài thân thể lão ta.

Giằng co hồi lâu, lông mày Lương Tu rốt cuộc cũng giãn ra một chút.

Đột nhiên, cửa mật thất bị người ta mở ra từ bên ngoài, gió lạnh thổi vào, bóng dáng Tô Thiên Tuyết xuất hiện ở cửa.

Trên khuôn mặt nàng ta mang theo nụ cười, ngữ điệu nhẹ nhàng: “Không hổ là tông chủ, suýt nữa là để ngươi đột phá rồi, có điều Thái Hư Linh Chi ta đưa cho ngươi cũng không phải để ngươi dùng để đột phá.”

Một làn khói xanh từ trong hộp gỗ trên tay nàng ta bay ra, bị gió lạnh thổi tới trước mũi Lương Tu.

“Ngửi Cửu Hồn Hương này đi, ngươi nên thực hiện theo nguyện vọng của ta rồi chứ?”

Trong nháy mắt, khóe miệng Lương Tu tràn ra một tia máu, màu sắc này càng làm nụ cười trên mặt Tô Thiên Tuyết thêm phần rực rỡ.

“Nhập ma đi, bọn chúng dám giẫm đạp tôn nghiêm của ngươi dưới chân, nghiền nát nó, ngươi nên để bọn chúng xuống địa ngục.”

“Bây giờ có một con đường tốt hơn đang ở ngay trước mắt ngươi, đi theo ta, ta sẽ đưa ngươi đi báo thù.”

Giọng nói của nàng ta giống như ma quỷ, quanh quẩn bên trong mật thất yên tĩnh, từng trận gió lạnh thổi qua, khiến người ta lạnh sống lưng.

Cửa mật thất một lần nữa đóng lại, Lương Tu ngồi ngay ngắn ở đó, m.á.u nơi khóe miệng càng ngày càng nhiều.

Hắc khí và linh lực hai bên giằng co kịch liệt, cho đến khi hắc khí hoàn toàn ẩn nấp vào trong linh khí, gieo xuống một hạt giống tội ác

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK