Mục lục
Tiểu Sư Muội Nói Thần Kinh Cũng Là Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chân xuất hiện một vệt sáng trắng, hòa vào màn đêm, tạo thành một màu lam nhạt.

Dưới màn đêm, hai nhóm người đối mặt với nhau, duy trì sự hòa hoãn ngoài mặt.

“Mục đích của các ngươi là Thiên Thủy Nhất Sắc ở phía bắc, đúng không?”

Cung Tiêu Tiêu siết chặt tinh bàn trong tay, nhìn về phía Khương Trúc, trong lòng hơi lo lắng.

Hầu tử ca tiếp tục nói: “Chúng ta tuyệt đối không có ác ý, ít nhất là bây giờ không có, để thể hiện thành ý, ta có thể nói cho các ngươi biết, những người đến bí cảnh này đều muốn đến đó, bởi vì Dự Ngôn Tế Ti của Nam Châu đã tính ra hai tầng cuối cùng của đại bí cảnh Cửu Trọng nằm ở phía bắc.”

Sở dĩ gọi là đại bí cảnh Cửu Trọng là vì theo truyền thuyết nơi đây từng có chín chủng tộc đặc biệt ngã xuống, mà những chủng tộc này đều để lại rất nhiều của cải, bao gồm các loại thiên tài địa bảo và truyền thừa.

Đại bí cảnh Cửu Trọng đã được rất nhiều tu sĩ khám phá trong nhiều năm, bây giờ chỉ còn lại hai tầng cuối cùng.

Khương Trúc nhìn thẳng vào mắt hắn ta.

Không thể phủ nhận, bọn họ thật sự không biết chuyện này.

“Ý của ngươi là người của Nam Châu cũng đến đây?” Khương Trúc nắm bắt được trọng điểm.

Hầu tử ca lắc đầu cười nói: “Không chỉ có Nam Châu, theo ta được biết, Bắc Châu và Đông Châu cũng phái người đến đây.”

Bắc Châu và Đông Châu cách đại bí cảnh Cửu Trọng rất xa, gần như phải đi qua toàn bộ Trung Châu, vậy mà bọn họ cũng phái người đến đây, có thể thấy đại bí cảnh Cửu Trọng có sức hấp dẫn lớn đến nhường nào.

Trong mắt mấy người Khương Trúc đều lộ vẻ nghiêm túc.

Người của các châu khác đều tới?

Áp lực cạnh tranh cũng lớn quá đi.

“Các ngươi muốn chúng ta cùng đi với các ngươi sao?” Tiêu Trường Phong hỏi.

“Không sai.”

Hầu Tử ca lộ ra ý cười: “Chúng ta đã chạm mặt ở đây, chắc hẳn tuyến đường tiến về phương bắc cũng không khác nhau là mấy, cho dù các ngươi không đồng ý, chúng ta vẫn sẽ đi theo sau các ngươi. Vì thế nên...”

Hai nhóm người một trước một sau, chi bằng đi cùng nhau, khỏi phải đề phòng phía sau.

“Vừa rồi chỉ là muốn thử xem thực lực của các ngươi thế nào, dù sao các ngươi cũng thấy rồi đấy, tu vi của đám người ta không thấp, trừ ta ra đều là Kim Đan, chúng ta tự nhiên không thể hợp tác với tiểu đội yếu, các ngươi vừa vặn, thực lực cũng không khác chúng ta là bao.”

Tuy rằng tuổi tác trung bình nhỏ hơn một chút nhưng thực lực không kém.

Đại hán nãy giờ không nói, đột nhiên chen vào: “Nguyên nhân lớn nhất chúng ta lựa chọn hợp tác với các ngươi là bởi vì chúng ta từng chạm mặt người Bắc Châu, bọn họ phần lớn đều liên hợp, một đội có hai mươi mấy người, bằng không chúng ta cũng sẽ không lựa chọn hợp tác với người ngoài.”

Lời hắn ta nói là sự thật, bọn họ vừa mới tiến vào bí cảnh đã đụng độ với người Bắc Châu, suýt chút nữa bị giết.

Mấy người Khương Trúc trao đổi ánh mắt một phen.

“Có thể nhưng các ngươi phải nói cho chúng ta biết tất cả những gì các ngươi biết và trước khi tìm được Thiên Thủy Nhất Sắc, không được ra tay với nhau.”

“Thành giao.”

Trời còn chưa sáng hẳn, hai nhóm người đã sửa soạn xong xuôi.

“Các ngươi cứ gọi ta là Hầu Tử là được, người vừa rồi động thủ với các ngươi là lão đại của chúng ta, tên là Trình Xung, bên này là Cổ Nhật Giai, Liễu Đình Hiên, Từ Hồng, Viên Đạt...”

Trình Xung thật lòng khen ngợi lần nữa: “Tiểu đội các ngươi có thực lực không tệ.”

Khuôn mặt hắn ta lộ ra vẻ thưởng thức, dáng vẻ rất nghiêm túc.

Chỉ e là đám thiếu niên trước mắt này còn lợi hại hơn đám thiên tài Đông Châu bọn họ mấy phần.

“Các ngươi không phải người Trung Châu?”

Hầu Tử sửng sốt một chút, cũng không giấu diếm: “Đúng vậy, chúng ta là người Đông Châu.”

Mục Trì lầm bầm một câu: “Khó trách không quen biết chúng ta, mấy huynh đệ chúng ta rõ ràng đều nổi danh như vậy, vẫn là chưa đủ mà.”

“Các vị xưng hô thế nào?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-noi-than-kinh-cung-la-than/chuong-156-nguoi-lai-muon-gio-tro-quy-gi-day.html.]

Thấy đối phương vô cùng có thành ý, Khương Trúc cũng chủ động giới thiệu thành viên trong tiểu đội mình: “Pháp hiệu Niệm Nhất, đây là Trương Đồng, Bạch Tử Mục, Tiêu Trường Phong, Nghệ Phong Dao, Bạch Vi, Mục Trì, còn có Cung Tiêu Tiêu.”

“Vị Dự Ngôn Tế Ti mà các ngươi nói có đáng tin không, hắn ta có thể hào phóng tiết lộ tin tức như vậy sao?” Bạch Vi nghi ngờ hỏi.

Ngẫm thế nào cũng thấy có quỷ.

Hầu Tử xua tay: “Sao có thể hào phóng như vậy, còn không phải do bọn họ tự làm tự chịu, nghe nói là một thế lực ở Nam Châu bỏ ra một số tiền lớn mời tế ti kia tính toán, kết quả là tế ti kia phải hao tâm tổn sức mới tính ra được, bọn họ lại quỵt nợ. Vì thế nên tế ti kia tức giận lập tức thả tin tức ra, còn tiết lộ thứ mà thế lực kia muốn tìm ra.”

Nghệ Phong Dao nghe xong không khỏi cảm thán: “Quả là một người nóng tính.”

“Còn không phải sao, vị tế ti kia là người của Vu Cổ Tộc Nam Man, lần đầu tiên rời núi đã bị lừa một vố như vậy, sao có thể không trả thù tàn nhẫn được chứ, việc này đoán chừng còn chưa xong đâu.”

“Nhưng mà những chuyện đó không liên quan gì đến chúng ta, chúng ta cứ lo chuyện của mình trong bí cảnh là được, lần này không dễ đánh đâu, Bắc Châu có rất nhiều người tới, Nam Châu đoán chừng cũng không ít, Trung Châu các ngươi thì càng không cần phải nói, bất kể là già trẻ lớn bé đều chen chúc vào.”

“Đông Châu các ngươi có bao nhiêu người tới?”

“Tạm thời biết được có ba gia tộc, hai đại môn phái, còn có rất nhiều tán tu, Trung Châu các ngươi thì sao?”

“Ngũ đại tông...”

Hai nhóm người trao đổi tin tức, trò chuyện suốt dọc đường vào lúc trời vừa hửng sáng, bọn họ đi tới một vùng bình nguyên, trên bình nguyên đá tảng lởm chởm, giống như một mê cung.

Khương Trúc đi một đoạn lại dùng kiếm khắc một dấu hiệu nhỏ lên tảng đá.

Bạch Vi đột nhiên ngẩng đầu nói: “Trên đầu hình như có kết giới.”

Trình Xung nghe vậy thì lập tức giậm chân một cái, chuẩn bị bay lên, kết quả bị kết giới b.ắ.n ngược trở về.

Hơn nữa bất kể ngươi dùng bao nhiêu linh lực công kích kết giới, đều sẽ bị phản phệ lại.

Mọi người kinh hãi, vội vàng chạy ngược trở về nhưng lại phát hiện lối vào đã biến mất.

Trương Đồng tức giận bất bình: “Cái bí cảnh rách nát này sao lại không cho người ta một chút cơ hội hối hận nào vậy, chúng ta còn chưa đi được hai bước.”

Khương Trúc thì nhìn về phía tảng đá bên cạnh, ấn ký vẫn còn đó.

“Chúng ta tiếp tục đi về phía trước xem sao, giờ không còn đường lui nữa rồi.”

Thu Vũ Miên Miên

Mọi người đi chưa được bao lâu, phía trước đột nhiên xuất hiện ánh sáng linh lực chập chờn, nhắc nhở bọn họ rằng phía trước ngã tư đường đang diễn ra một trận kịch chiến.

Đi tới gần, chỉ thấy một người đá đang đánh nhau kịch liệt với một nhóm người.

“Bị đánh nát rồi còn có thể tự chắp vá lại? Còn có thể biến thành hai? Biến thái như vậy.” Nghệ Phong Dao thực sự không nhịn được, nhỏ giọng mắng một câu.

Không sai, đám người kia phải rất vất vả mới hợp sức đánh nát được người đá, kết quả là người đá không đến một giây đã tự chắp vá lại, không những khôi phục nguyên vẹn mà còn biến thành hai người.

Càng đánh càng nhiều.

Khương Trúc phân tích lộ tuyến, chỉ về phía bên phải: “Đi thôi, chúng ta đi bên này xem sao.”

Bên kia có thể chọc giận người đá, chắc chắn là đi nhầm đường rồi.

Đám người kia cũng nhìn thấy bọn Khương Trúc, kẻ cầm đầu lập tức hung ác hô to: “Đi qua kia.”

“Mẹ kiếp!”

Viên Đạt tính tình nóng nảy, vừa nhìn thấy đối phương chạy về phía bọn họ thì lập tức giơ cây đại chùy trong tay đập mạnh xuống đất một cái, trong nháy mắt linh lực bùng nổ, đất rung núi chuyển, những tảng đá trên mặt đất lần lượt nứt ra.

Bên kia cũng rất cố chấp, kiên trì không ngừng chạy về phía này.

Người đá di chuyển rất nhanh, bám sát theo sau đám người kia, chỉ còn cách bọn Khương Trúc khoảng mười mét.

“Đi, chúng ta đi tìm chút vui vẻ cho bọn họ.” Khương Trúc nhếch miệng cười, trở tay rút kiếm ra.

Đời này nàng ghét nhất là kẻ chơi trò gắp lửa bỏ tay người, y chang Tô Thiên Tuyết!

Ít ra Tô Thiên Tuyết còn biết gọi nàng một tiếng tam sư tỷ, còn đám người này thì ngay cả một cái rắm cũng không thèm thả.

Còn bệnh hoạn hơn cả Tô Thiên Tuyết.

Trương Đồng ngẩng đầu: “Sao, ngươi lại muốn giở trò xấu gì à?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK