Mục lục
Tiểu Sư Muội Nói Thần Kinh Cũng Là Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Tuyết rơi đầy trời, Ma tộc và tu sĩ hòa vào nhau mà c.h.é.m giết.

Ngay cả khi địa lôi quét sạch phần lớn ma vật , số lượng ma vật vẫn còn rất nhiều.

Nhìn thấy một đệ tử bị Ma tộc đánh ngã, Đoạn Vân Sơn phân thần đi cứu người, tại một chốc này, Ma Tam bay tới trước người lão, một luồng ma khí đánh trúng vào n.g.ự.c lão.

Sau đó liên tục có tiếng va chạm vang lên, cho đến khi Đoạn Vân Sơn bay ngược về phía sau, đập mạnh xuống đất, miệng phun m.á.u tươi.

“Hóa Thần sơ kỳ đánh với ta, còn dám phân tâm?" Ma Tam cười dữ tợn lao tới, ma khí trong tay lại tụ khởi một lần nữa, hung ác tấn công lão.

Ngay lúc Đoạn Vân Sơn đứng dậy muốn tránh né, phía xa có thứ gì đó xuyên qua không trung mà đến.

“Vút—"

“Vèo—"

Đó là một đạo linh lực nho nhỏ, lại cực kỳ tinh thuần, thẳng tắp mà đánh tan luồng ma khí kia, hơn nữa còn vọt về phía Ma Tam.

Thế như chẻ tre .

Ma Tam lắc mình một cái, viên đạn linh lực sượt qua hắn ta, mặt hắn ta lập tức chảy máu.

Mà viên đạn linh lực bay qua thực sự đã tạo ra một lỗ lớn trên mặt đất, thể hiện uy lực phi thường của nó.

Ma Tam đưa tay sờ vết m.á.u trên mặt, ánh mắt âm ngoan nhìn bốn phía: "Ai? Ra đây!"

Đoạn Vân Sơn làm sao có thể trợ giúp hắn ta tìm người trong bóng tối, thừa dịp thời cơ này, uống một viên đan dược hồi phục, lại tấn công Ma Tam lần nữa.

Gió lạnh thổi qua, tuyết rơi đầy trời, thỉnh thoảng có vài viên đạn linh lực từ trong bóng tối b.ắ.n ra, xuyên thủng đám Ma tộc .

Hạng Nhiên nhìn thấy Đoạn Vân Sơn không địch lại, bèn lắc mình đi hỗ trợ, nào biết Diệp Linh ở bên cạnh không chỉ đột nhiên đ.â.m nàng ta một đao, mà còn cố ý dẫn ma vật phía sau tới trước mặt nàng ta.

“Ngươi…"

Diệp Linh cười lạnh, hung tợn nói: “Đi c.h.ế.t đi tiện nhân!"

Ma Tam thấy vậy cũng tạm thời đá Đoạn Vân Sơn ra xa, thân hình nhoáng lên đến trước mặt Hạng Nhiên, một tay tóm lấy cổ nàng ta rồi nhấc lên.

“ Nguyên Anh nho nhỏ cũng dám tìm chết?"

Tay chân của Hạng Nhiên đều bị ma khí giam cầm, chỉ lộ khuôn mặt trướng to đỏ bừng vì khó thở, sắc mặt méo mó, nhãn cầu gần như muốn rớt ra.

Đúng lúc này, thanh âm xé gió quen thuộc lại truyền đến.

“Vút—"

“Vút—"

Thu Vũ Miên Miên

Hơn nữa lần này không chỉ một, mà ước chừng có tám viên!

Vừa rồi Ma Tam vội vàng g.i.ế.c Hạng Nhiên nên không để ý tới người trong bóng tối. Hơn nữa, âm thanh gió tuyết rất lớn, chờ lúc hắn ta kịp phản ứng, thì đạn đều đã đến trước mặt hắn ta.

“Uỳnh—"

Ma Tam bị tám luồng lực lượng này trực tiếp đánh bay đi ra ngoài, quăng xa hơn mười mét, rơi vào một đống tuyết.

Dù hắn ta đã dùng tốc độ nhanh nhất để đem ma khí bảo hộ trên người, nhưng vẫn bị thương, bụng, tay, chân... đều có vết m.á.u tràn ra, còn có hắc khí thoát ra.

Hạng Nhiên ngã xuống đất, ôm lấy cổ bị bóp há miệng to hô hấp, các đệ tử của Thiên Diễn Tông đỡ nàng ta dậy, cho nàng ta ăn một viên đan dược.

“Rốt cuộc là ai, cút ra đây cho ta!" Ma Tam trèo lên từ đống tuyết, khí tức lan tỏa khắp bốn phía khiến tuyết như đóng băng trong chớp mắt.

Tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn khắp nơi tìm kiếm, Hạng Nhiên cũng không ngoại lệ.

Chỉ thấy trên sườn núi cách đó không xa, Khương Trúc thò đầu ra từ bên trong tuyết, bò dậy giũ sạch tuyết trên người, giương s.ú.n.g linh lực hô ta: “Các huynh đệ, đánh mạnh vào cho ta!”

Trương Đồng: “Nói với mẹ ta, ta không phải kẻ hèn nhát!”

Nghệ Phong Dao: "Nhanh lên!"

Sau đó, các tu sĩ nhìn thấy tám người với sọc trắng trên mặt, vòng hoa trắng trên đầu, trên tay cầm những Linh Khí kỳ quái, vừa chạy xuống sườn núi vừa la hét, vừa chạy vừa nổ súng.

Một phát có thể g.i.ế.c c.h.ế.t một Ma tộc, thậm chí một phát có thể g.i.ế.c c.h.ế.t hai Ma tộc.

Các đệ tử của Thiên Diễn Tông nheo mắt hồi lâu, không xác định nói: “Những người này hình như là nhóm thân truyền của Tứ đại tông môn chúng ta…”

Đoạn Vân Sơn: "?"

 

Thân truyền có thiên tư phi phàm lại phong hoa vô hạn? Bọn thổ phỉ này...?

Lại nhìn kỹ hơn.

Hầy, thật đúng là.

“Lúc này mới không đến một năm, Nghệ sư huynh bọn họ đã đột phá Nguyên Anh?"

"Thật là lợi hại, không hổ là thân truyền, nếu cứ tiếp tục như vậy, không bao lâu nữa có thể đột phá Hóa Thần!"

"Khó trách tông chủ nói bọn họ còn có nhiệm vụ quan trọng hơn phải hoàn thành. Mười ba thiên kiêu Trung Châu muôn năm!"

Sĩ khí của các đệ tử Thiên Diễn Tông tức khắc tăng vọt.

Các đệ tử Diệp gia và các tu sĩ khác đều thầm kinh hãi. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, bọn họ sẽ không bao giờ tin rằng ở Trung Châu có Nguyên Anh dưới hai mươi tuổi!

Này không phải yêu nghiệt sao ? !

Ma Tam tức muốn hộc m.á.u mà tiến lên: "Niệm Nhất, lại là ngươi! Ta g.i.ế.c ngươi!"

“Ngươi định g.i.ế.c ai vậy, đại ca? Ngươi muốn ăn đạn à?" Khương Trúc khẽ mỉm cười, duỗi tay đã b.ắ.n hơn chục phát s.ú.n.g vào hắn ta.

Ma Tam vừa trốn vừa lao về phía trước.

Ái chà, còn rất linh hoạt.

Khương Trúc ném khẩu s.ú.n.g trong tay cho Ma Vương trên mặt đất, khiến hắn sợ hãi đến mức đứng không vững, một hồ một s.ú.n.g cùng nhau ngã xuống đất.

Trở tay lấy ra một Linh Khí khác nói: “Dù ngươi là Ma Tam hay Ma Tứ, trước s.ú.n.g máy chúng sinh đều bình đẳng, biết không?"

Sau đó mọi người nhìn thấy thân truyền của Vạn Phật Tông cầm s.ú.n.g máy linh lực đuổi theo Ma Tam, gặp được Ma tộc khác cũng thuận tay giải quyết.

Bảy người Mục Trì nhìn khẩu s.ú.n.g nhỏ trong tay mình, sau đó lại nhìn khẩu s.ú.n.g lớn trong tay nàng, lập tức siết chặt nắm đấm.

Tốt, Trúc Tử thế nhưng giấu đồ tốt?

Mà các tu sĩ khác lại sốc đến mức đứng ngốc tại chỗ.

Đây là Linh Khí mới được nghiên cứu từ Luyện Khí Các sao?

Mẹ kiếp, dữ dội quá! Muốn trở thành fanboy nhỏ của Luyện Khí Các thì phải làm sao?

Trận chiến phía trước vẫn đang diễn ra, hỏa lực dữ dội đến mức b.ắ.n tung người ra từng mảnh.

"Tằng tằng đoàng —"

Ma Tam thấy không thể tránh thoát, bèn vận khởi ma khí toàn thân tới ngăn cản.

Tuy rằng hắn ta là Hóa Thần trung kỳ, nhưng Khương Trúc cũng có tu vi Nguyên Anh, chưa kể linh lực, nàng còn có thêm Linh Khí trong tay, nên viên đạn linh lực b.ắ.n ra có uy lực phi phàm.

Ngoài ra, khôi giáp dù lợi hại đến đâu cũng không thể chịu được viên đạn b.ắ.n phá.

Khương Trúc vừa tiêu hao linh lực, vừa được Bạch Vi cho ăn đan dược, đánh đến Ma Tam oa oa chạy, vòng bảo hộ ma khí bị xuyên thủng hàng trăm ngàn lỗ.

Mục Trì không khỏi đồng tình với hắn ta.

Đang đánh, hỏa lực của đối phương đột nhiên tăng hơn mười lần?

Này còn có thiên lý sao?

Nhìn thấy Ma Tam chật vật mà trốn đến chỗ thấp trũng không dám đi ra, Khương Trúc lúc này mới dừng tay, lau mồ hôi trên trán.

Uy lực cực kì lớn, chỉ là quá tiêu hao linh lực, dù trong chốc lát đã uống một lọ đan dược, cần phải cải thiện.

Nghệ Phong Dao xoa xoa tay, nghiêng người hỏi: "Tiểu Trúc Tử, muội có thể cho ta chơi thứ này một lát được không? Ta đi xử lý những Ma tộc khác."

Khương Trúc trở tay ném ngay cho hắn ta, sau đó hội họp cùng bọn Tiêu Trường Phong.

Trong ánh mắt hâm mộ của mọi người, Nghệ Phong Dao thập phần kiêu hãnh khiêng AK đi về phía Ma tộc.

Đến đây đi tiểu bảo bối, khặc khặc khặc—!

Các đệ tử của Thiên Diễn Tông cũng không làm gì cả, theo sát phía sau hắn ta một tấc cũng không rời, thưởng thức tiếng tằng tằng của Linh Khí.

Dưới hỏa lực dữ dội như vậy, Ma tộc nhanh chóng bị tiêu diệt sạch sẽ.

“Ma Tam kia thì sao?” Bạch Tử Mục nhìn chỗ trũng, hỏi.

Đoạn Vân Sơn cau mày nói: "Ma Tam xảo trá, các ngươi cứ ở lại đây, ta đi qua nhìn xem."

Mặc dù bọn họ dựa vào Linh Khí có uy lực thật lớn này tạm thời đánh lui Ma Tam, nhưng nếu như bị Ma Tam lại gần thì có thể sẽ đi tong.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK