Đối với Trương Tĩnh Thiền mà nói, đây là một đêm cực kỳ khó khăn. Anh và Lê Duẫn Mặc ở trong một khách sạn gần đồn cảnh sát, chờ đợi "cường đại viện binh" mà Đinh Trầm Mặc nói. Trương Tĩnh Thiền gác một cánh tay ra sau đầu, nhìn lên trần nhà, đường cong từ trán đến yết hầu của anh trơn nhẵn mà sắc nét. Ánh mắt anh u ám mờ mịt, một chút cũng không dám nghĩ tới, tối nay Lý Vi Ý sẽ phải chịu khổ sở như thế nào. Thực sự không thể suy nghĩ, một
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.