“Chị dâu… chị dâu…” Cậu bắt đầu dùng hết sức lực kêu lên, tưởng rằng mình đã kêu rất lớn tiếng, nhưng thực ra chỉ là tiếng kêu cứu khàn khàn yếu ớt: "Bọn họ lấy bút ghi âm... đem đi... Mau xuống lầu... Chung Nghị... còn kịp cản lại..." "Chị dâu……" "A Thiền..." Lê Duẫn Mặc cuối cùng cũng không nhịn được nữa, ngất đi trên mặt đất, chỉ có đôi môi vẫn đang vô thức mấp máy. 5, 4, 3... Cách chỗ Lê Duẫn Mặc ngã xuống chưa đầy 50 mét, Lý Vi Ý cuối cùng cũng chạy đến cửa phòng bệnh của
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.