Trước khi cha Lý mẹ Lý trả lời, Trương Tĩnh Thiền đứng dậy và đi vào nhà vệ sinh, đồng thời nói: "Tuy nhiên, quan trọng nhất vẫn là quyết định của chị và cha mẹ. Nếu chị thích và cha mẹ vẫn muốn có một con rể như vậy, dù cho gia đình anh ta nghèo đi, anh ta có tính đào hoa. Nhưng chỉ cần đối xử tốt với chị, sẵn lòng thay đổi, con cũng không có phản đối. Ngoài ra, anh ta dường như không có năng lực gì đặc biệt, toàn dựa vào thu nhập từ cửa hàng của gia đình. Nếu trong tương lai Chu gia suy sụp, liệu chị có phải nuôi anh ta không? Thôi vậy, con vẫn nên cố gắng học hành để đỗ vào một trường đại học tốt, sau đó có thể trợ cấp tiền cho chị và anh rể hàng tháng. Tóm lại, quyết định của cha mẹ là quan trọng nhất."
Cha Lý tái xanh mặt, mẹ Lý ngẩn ra, Trương Tĩnh Thiền đóng sầm cửa phòng tắm lại.
——
Khi Lý Vi Ý trở lại nhà họ Trương, cô tràn đầy phấn khích. Ngô Hinh Tuệ lại chơi bài, ngay cả Lê Duẫn Mặc cũng ở trong bàn, cậu nói rằng đang chơi thay cho mẹ cậu ta.
Nhưng nhìn thấy Lý Vi Ý trở về, không bao lâu sau Lê Duẫn Mặc liền chuồn lên lầu. Lý Vi Ý đã tắm xong, mặc một chiếc áo phông và quần rộng, ngồi trên giường, cẩn thận chải tóc.
Lê Duẫn Mặc nhìn chằm chằm bên cạnh một lúc rồi nói: "Anh Thiền, anh trông giống như đàn bà vậy."
Lý Vi Ý trợn mắt nhìn cậu ta, ném chiếc khăn lên mặt cậu, Lê Duẫn Mặc chộp lấy nó, ngửi ngửi theo bản năng, mẹ kiếp, cậu ta điên rồi, cậu còn đang nghĩ rằng chiếc khăn mà anh Thiền dùng để lau tóc có mùi rất thơm. Lê Duẫn Mặc ném chiếc khăn đi như bị điện giật.
“Hai ngày nay sao anh lại xin nghỉ phép?” Lê Duẫn Mặc tò mò hỏi.
Lý Vi Ý mơ hồ nói: "Là chuyện của cha tôi."
Lê Duẫn Mặc ngừng hỏi. Một lúc sau, anh ta lại nói: "Nghe nói Trình Duệ Nghiên chia tay với anh, hay là cô ta đá anh?"
Lý Vi tự tin trả lời: “Đúng vậy!” Việc này đã được thảo luận giữa cô và Trình Duệ Nghiên, giữa Trương Tĩnh Thiền và hoa khôi của trường, cô đã chọn hoa khôi.
Lê Duẫn Mặc khá ngạc nhiên, cậu không ngờ anh Thiền lại bị đá, và cậu càng không ngờ anh sẽ tự tin thừa nhận như vậy... Đương nhiên những điều này không quan trọng. Lê Duẫn Mặc đảo mắt và nói một cách cay đắng, "Anh Thiền, anh thật tử tế."
Lý Vi Ý: "Tôi tử tế, tôi tử tế chỗ nào."
Điều kì diệu là cả hai người có thể cùng nói một đề tài như vậy, Lê Duẫn Mặc ngồi xuống bên cạnh cô, cười nói: "Vậy thì lần này em có thể theo đuổi Trình Duệ Nghiên, phải không? Em nghĩ cô ấy cũng hơi có ý đối với em."
Lý Vi Ý kinh ngạc: Tiểu Mặc Tử, người đầu tiên chiếm tiện nghi là cậu a!
Nhưng cô nghĩ, bạn trai của Trình Duệ Nghiên nhất định không phải là Lê Duẫn Mặc. Cô nghe Trương Tĩnh Thiền nói sau này Lý gia cũng trở nên nghèo khó vì họ đã cho Trương Mặc Vân vay gần như tất cả tài sản của mình... Cho nên, bạn trai mới của Trình Duệ Nghiên càng ít có khả năng là Lê Duẫn Mặc nghèo khó.
Lý Vi Ý suy nghĩ một chút nói: "Tôi nói cho cậu một chuyện."
"Được?"
Lý Vi Ý hai tay đè lên vai hắn: "Chuyện này cậu không được nói với bất kỳ ai, kể cả cha mẹ cậu, cậu hiểu không?"
Lê Duẫn Mặc sững người, gật đầu với vẻ mặt nghiêm túc.
"Cuối năm nay, vào tháng mười một hoặc tháng mười hai, anh Thiền của cậu sẽ gặp một trở ngại lớn. Về phần trở ngại lớn là gì, đến lúc đó cậu sẽ biết. Nếu anh Thiền vượt qua được trở ngại này, việc cậu có muốn theo đuổi Trình Duệ Nghiên hay không là tùy vào cậu; Nếu không vượt qua... thì cũng là quyết định của riêng cậu. Đợi đến lúc đó, được không?"
Lê Duẫn Mặc khó hiểu chớp chớp mắt, sau đó gật đầu: "Được, em nghe lời anh."
Lý Vi Ý vui mừng khôn xiết, đây là loại huynh đệ tình thâm gì vậy! Không ngạc nhiên khi Trương Tĩnh Thiền phải đối mặt với bao nhiêu sóng gió, cậu ta vẫn luôn ở bên canh. Điều này cho thấy đây chính là người mà Trương Tĩnh Thiền tin tưởng nhất, và cũng là người tin tưởng Trương Tĩnh Thiền nhất.
Lý Vi Ý cảm động trong lòng, nói: "Cảm ơn! Cảm ơn cậu! Cậu thực sự là người anh em tốt nhất của Trương Tĩnh Thiền tôi trên thế giới này! Trong tương lai, có thể có những lúc khó khăn, hoặc rất khó khăn. Khi đó, nếu anh Thiền làm tổn thương cậu, cậu đừng ngạc nhiên, chỉ cần nhớ rằng, dù đau khổ đến đâu, chỉ cần anh em đồng lòng cũng sẽ vượt qua được. Trong cuộc đời này, nếu cậu kiên định đi theo anh Thiền, chắc chắn sẽ có ngày được đền đáp. À, tôi biết những điều này là chỉ là lời nói hão huyền, ngay cả khi tôi không nói với cậu, cậu vẫn sẽ luôn bên cạnh, chia ngọt xẻ bùi, bởi vì cậu là một người chân thành và tốt bụng! Tóm lại, tôi chỉ muốn nói với cậu: Cảm ơn cậu, người anh em tốt."
Khi Lê Duẫn Mặc bước ra khỏi nhà họ Trương, bước chân của câu trở nên nhẹ nhàng, tất cả những suy nghĩ ngông cuồng của cậu về Trình Duệ Nghiên đều bị lãng quên từ lâu. Chỉ có những lời nói chân thành của anh Thiền cứ lặp đi lặp lại trong tâm trí cậu.
Về đến cửa, cậu lau nước mắt, thút thít hai lần rồi mở cửa.
Mẹ cậu vẫn đang chơi bài ở nhà họ Trương vẫn chưa quay về, cha cậu, Lê Kim Hùng, đang ngồi trên ghế sô pha hút thuốc một cách mệt mỏi.
Lê Kim Hùng, giống như Trình Xuyên, giám đốc bộ phận tài chính, cũng là anh em thân thiết của Trương Mặc Vân, đã chơi với ông ta từ khi còn nhỏ.
Lê Duẫn Mặc cúi đầu ngồi xuống bên cạnh cha, hai cha con ủ rũ ngồi một hồi. Lê Duẫn Mặc hỏi: "Cha, nếu một ngày nào đó chú Trương gặp rắc rối, cha sẽ làm gì?" Chú Trương đương nhiên là chỉ Trương Mặc Vân.
Lê Kim Hùng không cần suy nghĩ nói: "Cha với chú ấy có giao tình gì? Là quá mệnh giao tình*! Việc của chú ấy cũng chính là việc của cha."
*Quá mệnh giao tình: mối quan hệ mà có thể hy sinh cả mạng sống của mình vì đối phương.
Lê Duẫn Mặc trong lòng kích động, gật đầu nói: "Đúng vậy, con cùng anh Thiền cũng là như vậy! Sinh tử chi giao, thấu hiểu mọi thứ mà không cần nói ra!"
Những lời này khiến Lê Kim Hùng thích thú, hai cậu bé chơi với nhau từ nhỏ, con trai ông thích đi theo Trương Tĩnh Thiền, ông thấy vậy cũng rất vui mừng. Lê Kim Hùng gật đầu nói: "Làm đàn ông thì phải tri ân báo đáp. Cha con năm đó chỉ là một công nhân xây dựng. Nếu không có chú Trương, chúng ta cũng sẽ không có được ngày hôm nay. A Thiền tình cách có chút quái lạ nhưng là người có tâm địa chính chắn, năng lực của cậu ta cũng không thua gì cha mình. Từ nhỏ đến lớn cậu ta đều che chở bảo vệ cho con, con hãy đi theo cậu ta thật tốt, tương lai của con cũng sẽ không tệ."