Hai tháng không gặp, tóc mai của Trương Mặc Vân gần như bạc trắng, ông gầy đi rất nhiều, ông nắm lấy tay vịn cầu thang, nhìn bọn họ, ánh mắt cuối cùng dừng lại trên người Trương Tĩnh Thiền, nhíu mày. Ba người vào phòng của Trương Tĩnh Thiền. "Cậu là..." Trương Mặc Vân nhìn Trương Tĩnh Thiền. "Cha, là con." Lý Vi Ý: "Chú, con là Lý Vi Ý. Lần này chúng con không hoán đổi, nói ra thì rất dài." Cô rất bội phục Trương Mặc Vân, sau khi tiếp thu việc du hành xuyên thời gian và hoán đổi thân
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.