Hóa ra đây mới là mục đích thật sự của Hứa Dị, khi hắn đưa cô đến đây hôm nay. Lý Vi Ý đột nhiên nở nụ cười, ánh mắt triều mến giống như đang nhìn người mình yêu, Hứa Dị ngẩn ra, Lý Vi Ý đã kéo cổ áo hắn, ép hắn cúi đầu xuống. Cô ngẩng đầu lên, áp vào cổ hắn, muốn hôn nhưng không hôn, hơi thở quẩn quanh. Cuối cùng, nụ cười trên mặt Hứa Dị cũng biến mất, thậm chí đường viền cổ cũng cứng đờ. Lý Vi Ý nhẹ giọng nói: "A Thiền, anh suy nghĩ
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.