Ở phía trước, chưa đầy nửa dặm, bên trái có một con đường nhỏ dẫn đến bờ sông. Chỗ kia ban đầu vốn dĩ là bến đò của Lăng Ba. Bến đò không lớn, chính là một cái bậc thang cho một người đi, đường cũng rất hẹp, đã bị bỏ hoang từ lâu, mọc đầy cỏ dại và cây cối, nhánh cây rậm rạp, ngăn trở từng bước chân. Mục đồng cưỡi trâu, đi về phía trước. Cả đường đi không hề gặp được vị tiên sinh kia đi trở về. Trong nội tâm của mục đồng hy vọng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.