"Cốc cốc..." Ngoài cửa lại truyền tới tiếng đập cửa. Tống Du mở cửa xem thì ra chính là vị ni cô vừa rồi. "Có chuyện gì vậy, sư cô?" "Ngươi đã ăn tối chưa?" "Tại hạ không đói bụng, sư cô không cần hao tâm tổn trí." "Trong nồi còn ít cháo loãng, nếu ngươi không chê ta sẽ múc đến cho ngươi một bát, để ngươi lót dạ một chút.” “Nhờ được sư cô từ bi cho vào tá túc tránh mua, tại hạ đã vô cùng cảm kích, sao dám làm phiền người nữa.” Tống Du cung...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.