Sau khi ăn điểm tâm. Tống Du đã đứng ở cửa ra vào, đặt hành lý lên lưng ngựa, quay người nói tạm biệt với người sau lưng: "Đa tạ chủ nhà đã nhiệt tình chiêu đãi, cũng đa tạ lão tiên sinh thông báo cho ta biết tình huống của con đường phía trước, tại hạ xin cáo từ." "Đa tạ cái gì chứ! Nhờ có tiên sinh, mới bảo vệ được đứa nhỏ nhà ta, trong nhà cũng nghèo, không có nhiều tiền tài, chỉ có chút tiền đồng này, là một chút tâm ý, gửi tiên sinh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.