Mục lục
Ta Không Hề Cố Ý Thành Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đạo sĩ, ngươi vừa nói gì với người kia?"

"Hắn đã ăn cắp tiền của ta."

"Hả? Hả?”

Tiểu nữ đồng dừng lại và không đi nữa.

Nhìn bộ dạng này, tựa hồ là muốn đuổi theo bắt tên trộm.

"Ta đi bắt hắn lại."

"Cắn chết hắn."

"Con người không thể làm điều đó."

"Đánh chết."

"Đây không phải là vấn đề cắn chết và đánh chết." Tống Du xoa xoa đầu nàng, lấy chiều cao của nàng, đưa tay ra là có thể sờ tới, rất là vừa vặn, "Phạm bao nhiêu sai lầm, chịu bấy nhiêu trừng phạt, không thể vì người khác trộm ngươi một ít tiền ngươi liền đánh chết hắn, như vậy không phù hợp với quy tắc của nhân loại. ”

"À."

Nữ đồng gật đầu, đăm chiêu như có điều suy nghĩ.

Đang lúc Tống Du cho rằng nàng hiểu được cái gì, có lẽ là có thu hoạch mới, chỉ thấy nàng duỗi tay ra, hỏi mình:

“Ngươi có ăn tiên đan không?”

"Cái gì?"

"Tiên đan."

“?”

Tống Du khó hiểu.

Cúi đầu xem xét ——

Một bàn tay nho nhỏ, lòng bàn tay trắng nõn, cực kỳ xinh đẹp, chính giữa hiện ra một viên thuốc nhỏ, một viên cực nhỏ.

Nữ đồng ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào hắn, khuôn mặt trắng noãn, biểu tình nghiêm túc.

"Đây là cái gì?"

“Tiên đan!”

Nữ đồng đối với nhận định này có một loại tin tưởng gần như tuyệt đối không nghi ngờ.

"Lấy đâu ra?"

"Ta tìm được."

"Tìm được nó từ đâu?"

"Từ mũi."

“......”

Tống Du nhất thời không nói gì.

Mà nữ đồng kia còn đang thúc giục:

"Ngươi ăn hay không?

"Không ăn."

"Tại sao?"

"Sau này đừng tìm loại tiên đan này nữa."

“Không ăn ta ăn!”

"Ba..."

"A? Sao người đánh rớt tiên đan của ta!”

"Sau này đừng ăn cái này."

Một lớn một nhỏ hai đạo thân ảnh càng đi càng xa.

Tìm một vòng, rốt cục tìm được phố la mã.

Nghĩa trên mặt chữ, nơi này chủ yếu giao dịch con la, ngựa và lừa.

Vừa tiến vào đã bị một làn sóng mùi phân và nước tiểu sọc vào mũi.

Có rất nhiều người mặc cả, vừa có người đưa tay vào sờ thử, cũng có người chỉ đứng nói chuyện bình thường, không ít người giang hồ cũng tới nơi này, muốn chọn một con tọa kỵ vừa ý.

Xem tướng ngựa là một môn kỹ thuật, ngựa tốt phối anh hùng, nếu ai chọn được một con ngựa tốt, tất nhiên là như hổ thêm cánh, ngược lại nếu ngựa được một vị anh hùng chọn đi, cũng có thể hưởng lây một ít hào quang, chỉ là thiên lí mã [1] khó cầu, anh hùng càng hiếm thấy. Nhưng nếu thiên lý mã vừa vặn gặp được anh hùng, đây chính là thành tựu lẫn nhau, sau này có ai viết truyện diễn nghĩa gì đó, nói không chừng một đôi người ngựa còn có thể cùng nhau lưu danh thanh sử.

Tống Du không phải là người biết xem ngựa, nhưng hắn cũng có cách chọn riêng của hắn.

Chỉ là hắn cũng không có ý định mua ngay hôm nay, thời đại này mua một con ngựa cũng giống như mua xe ở hiện đại, con la cũng không rẻ đến đâu, cho dù là nhà giàu cũng phải thận trọng một chút, không thể loa.

"Tam Hoa nương nương nhớ theo sát ta, nơi này người giang hồ nhiều lắm, cẩn thận bị người bắt cóc."

"À."

Ánh mắt Tam Hoa nương nương sớm đã bị những con ngựa lớn ven đường hấp dẫn, cũng không biết có nghe thấy lời hắn nói hay không, Tống Du nhìn nàng hơn phân nửa là không nghe vào, con mèo nhỏ này ngay cả đi đường cũng lung la lung lay.

Tống Du đành phải giữ chặt tay nàng.

Một lớn một nhỏ vừa đi vừa xem.

Dật Đô là nơi giao dịch quan trọng của hai loại hàng hóa: trà và ngựa, ngựa nơi này phần lớn là ngựa tới từ phía tây nam, thể trạng nhỏ bé, đa số đều không to hơn bao nhiêu so với những con lừa cỡ lớn.

Bất quá thế gian này vốn không có ngựa tồi. Mỗi loại đều có tác dụng riêng.

Mặc dù ngựa tây nam thường được coi là ngựa kém, thế nhưng nếu đi đường núi thì không có giống ngựa nào có thể so với nó.

Còn nếu là những giống ngựa tinh quý khác, phải huấn luyện, phải tắm rửa, chi phí nuôi cao, từ đó giá ngựa bán cũng cao, ưu điểm chỉ là chạy giỏi, bề ngoài anh tuấn. Nhưng đường dài vốn không cần chạy nhanh bao nhiêu, ưu điểm của nó là có lực bạo phát mạnh tựa hồ không thể phát huy tác dụng, hiệu suất chi phí cũng không cao.

Trừ phi có thể mua được ngựa bắc nguyên.

Ngựa Bắc Nguyên sống ở cao nguyên phía bắc, điều kiện khắc nghiệt, bởi vậy cực độ rắn chắc, chịu rét kháng nóng, chở được nhiều, sức chịu đựng mạnh mẽ. Nhưng giống ngựa này tuy rằng cũng không tính là cao lớn, lực bộc phát cũng không mạnh, nhưng vẫn là giống ngựa được chọn làm quân mã, sử dụng phổ biến nhất của triều đình Đại Yến, trên thị trường không được thấy nhiều.

Con lừa thì ngược lại.

Chở được nhiều, sức chịu đựng mạnh mẽ, giá trị dịch vụ cũng không thấp.

Thời đại này văn nhân thường cưỡi lừa, là chuyện tao nhã, mấy năm trước đương triều tể tướng đã từng cưỡi lừa lên triều, để biểu thị sự thanh quý văn nhân của mình, đạo nhân cưỡi lừa cũng rất thịnh hành, có cảm giác tiên khí phiêu nhiên.

Con la ở giữa, có những ưu điểm của cả hai.

Bất quá con la cũng chia làm hai loại: la và lừa la (hay kêu là la lừa đều được) [2].

So sánh hai loại trên, hình dạng con la càng giống với con lừa, sức mạnh và thói quen cũng gần giống con lừa, chở được nặng, thấp hơn con lừa một chút. Con lừa la có kích thước gần bằng với ngựa, cao, thậm chí có sức mạnh không kém ngựa, giá của một con lừa la tốt không rẻ hơn một con ngựa. Cả hai đều có giá trị con hơn con lừa, cũng đều rắn chắc chịu bền hơn ngựa.

Như vậy xem ra, tựa hồ con la mới là lựa chọn tối ưu.

Thế nhưng gần đây thiên tử dường như lại có ý định dụng binh phương bắc, ngựa và la đều là vật tư quân sự trọng yếu, nghe nói quan phủ trước khi hội chùa mở ra đã mua đi một lượng lớn ngựa và la, điều này không chỉ khiến cho giá ngựa, la trên phố la mã ở hội chùa tăng vọt, một con ngựa Tây Nam động một chút phải hơn hai mươi xâu tiền, mà hơn nữa loại tốt cơ hồ đều được chọn đi, lưu lại một ít loại không tốt ở đây, còn bị người giang hồ hùng hùng hổ hổ tranh đoạt.

[1] Thiên lý mã: ngựa cực kỳ tốt, một ngày chạy được tận ngàn dặm.

[2] Trong môn sinh học có nói con lai giữa lừa đực và ngựa cái gọi là con la, con lai giữa lừa cái và ngựa đực là con lừa la hay la lừa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK