"Bích Hải Kiếm Ý "
"Nguồn gốc: Diệp Thắng (Tam phẩm kiếm ý cảnh)."
"Giới thiệu: tại thời điểm Diệp Thắng tu luyện "Bích Hải Triều Sinh Kiếm Pháp" , trong quá trình sử dụng kiếm thuật lâu dài, kiếm ý vẫn còn lưu lại trong Thính Triều Kiếm.”
"Tác dụng:
1, Thông thạo kiếm ý là điều kiện thiết yếu để đột phá đến Tam Phẩm cảnh giới, có thể luyện hóa kiếm ý này cho bản thân sử dụng, (cần "Bích Hải Triều Sinh Kiếm Pháp" ít nhất đạt tới cảnh giới Đăng Đường Nhập Thất).
2, tăng uy lực cho Bích Hải Kiếm Pháp ."
Diệp Trường Sinh trong lòng rung động.
Cái “Bàn Tay Vàng’’ này cũng quá nghịch thiên đi.
Cái này tương đương với trực tiếp phục chế kiếm ý của lão đầu tử rồi.
Quá lời rồi.
Trong tâm trí của Diệp Trường Sinh, Thính Triều Kiếm đang tỏa ra một thứ ánh sáng màu xanh đậm.
Một tia kiếm khí mang hơi thở của biển cả đang không ngừng lưu chuyển.
Đây là kiếm khí của cao thủ Tam Phẩm cảnh giới !
Mà phía trên Thính Triều Kiếm, có một đoàn sương mù màu xanh nước biển to bằng nắm tay lơ lửng.
Nhìn qua đoàn sương mù, Diệp Trường Sinh dường như thấy được bích hải triều sinh chi cảnh!
Tâm thần thoáng cái bị hấp dẫn vào đấy!
Trước mắt của hắn, xuất hiện một đại hải mênh mông bát ngát, trên mặt biển triều tịch bắt đầu dâng trào, sóng hoa cuồn cuộn vang lên âm thanh như sấm sét!
Một lúc sau, hắn chợt bừng tỉnh, cảm giác tâm hồn lạc lõng vô bờ.
"Không được, với cảnh giới cùi bắp của mình, không thể nào hiểu được ý cảnh này."
Phải đem "Bích Hải Triều Sinh Kiếm Pháp" tu luyện tới ít nhất cảnh giới “hồn nhiên thiên thành” thậm chí “xuất thần nhập hóa cảnh giới”, mới có thể nắm giữ "Bích Hải kiếm ý" .
Nắm giữ kiếm ý, mới có tư cách đặt chân lên Tam Phẩm cảnh giới!
Mỗi một vị Tam phẩm kiếm tu, đều nắm giữ một loại thậm chí rất nhiều loại kiếm ý!
Mà Diệp Trường Sinh, chỉ cần đem "Bích Hải Triều Sinh Kiếm Pháp" tu luyện tới “đăng đường nhập thất’’ cảnh giới, là có thể nắm giữ nó.
""Bích Hải Triều Sinh Kiếm Pháp" chính là huyền giai hạ phẩm kiếm pháp, cho dù là thiên tài có thiên phú muốn tu luyện ra kiếm ý, không có hơn mười năm, hai mươi năm, đều khó có khả năng thành công."
"Khi Lão đầu tử còn trẻ, ông ta, trang chủ và người đứng đầu Thất Thiên Kiếm “Quân Thiên Kiếm”, được xưng là Tàng Kiếm Tam kiệt."
"Thiên phú bậc này, cũng phải dùng trọn vẹn mười năm mới tu luyện ra kiếm ý."
"Ta đây thuộc loại không có thiên phú kiếm đạo, nếu bình thường sợ là ba trăm năm cũng luyện không được ."
Diệp Trường Sinh trong lòng mừng thầm, may mắn thay ta có “auto hack’’.
Sau khi chạm vào Thính Triều kiếm , Diệp Trường Sinh lại xem thông tin Thính Triều Kiếm trong tay mình .
Chủ nhân của nó bây giờ không còn là Diệp Thắng nữa, mà là tên của chính mình.
Diệp Trường Sinh không có vội vàng dùng Thính Triều kiếm để thử Thu Thủy Kiếm pháp vốn đã thành thục của mình.
Chủ yếu là lo lắng bị lão đầu tử phát hiện, đến lúc đó khó mà giải thích được.
Hắn đem củi gạo dầu muối các loại vừa mua cất kỹ, sau đó dùng một khối vải bông nhúng dấm chua rồi đi tới Bích Ba Kiếm.
"Nào, để ta vệ sinh cho ngươi nhé."
Diệp Trường Sinh nói với Bích Ba Kiếm.
Hôm nay, nguyện ước của Thu Thủy Kiếm đã hoàn thành, còn dư lại ước nguyện của Bích Ba này.
Nhiệm vụ của Bích Ba Kiếm tương đối dễ dàng hoàn thành.
Hắn vốn muốn dùng giấy ráp để loại bỏ vệt rỉ sét cho Bích Ba Kiếm .
Có điều là không có tìm thấy vật liệu phù hợp, cuối cùng căn cứ trí nhớ của kiếp trước, thử xem phương pháp này có hiệu quả hay không.
Mùi dấm chua tản ra trong không khí, Diệp Trường Sinh dùng vải bông cẩn thận từng li từng tí lau sạch cho Bích Ba Kiếm.
Trong lúc mơ hồ, Diệp Trường Sinh tựa hồ như có như không cảm nhận được tâm tình chấn động của Bích Ba Kiếm truyền đến.
Đó là loại cảm giác vừa xấu hổ, lại vừa thoải mái vô cùng kì diệu.
Cái Bích Ba kiếm này, thoạt nhìn không phải là một thanh kiếm nghiêm túc a.