• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi Diệp Trường Sinh đến gần mộ kiếm, hắn đưa tay chạm đến trên thân Thanh lãng Kiếm.

Trong đầu hắn từ từ hiện ra những bức tranh quá khứ của Diệp Thanh Thanh.

“ Thanh Thanh, ngươi lại ăn trộm kiếm của cha ngươi đi chơi đùa hả?”

“ Cha ngươi mà biết ngươi mang Thanh Lãng Kiếm quý giá của hắn đi nghịch phá, thì hắn không đánh ngươi không được mà.”

“ Mẹ, Thanh Thanh cũng muốn luyện kiếm mà.”

“ Con gái con lứa, luyện kiếm cái gì mà luyện kiếm. Vương công tử nhà Vương gia ở Từ Hàng huyện hôm qua đến thăm ngươi, sao ngươi lại dùng kiếm đánh đuổi cậu ấy?

"Bởi vì hắn ta xấu xí."

Diệp Trường Sinh : "..."

...

Sau khi xem xong, Diệp Trường Sinh thở dài một tiếng.

Bởi vì cuối cùng câu chuyện, cô gái tên là Diệp Thanh Thanh này cùng không có kết cục tốt đẹp.

Trong một lần xuống núi làm nhiệm vụ, nàng ta đang nghỉ ngơi tại một quán trọ....

  Kí ức mà Thanh Lãng Kiếm để lại, nàng nhìn thấy một móng vuốt ma quái bạch sắc đột nhiên từ dưới gầm giường nhô ra khỏi mặt đất , tóm lấy Diệp Thanh Thanh đang nằm trên giường rồi kéo xuống....

  Từ đầu đến cuối, chỉ có Thanh Lãng Kiếm chứng kiến Diệp Thanh Thanh biến mất.

   Bí ẩn này hiện nay chưa được giải đáp, một người kiếm khách mạnh mẽ có thể so sánh với Tiên Thiên Tông Sư lại bị Bạch trảo không biết từ đâu lôi xuống đất, mất tích không để lại dấu vết.

  Đã hai trăm năm kể từ khi chuyện này xảy ra ...

  Dù thế nào đi nữa, Diệp Thanh Thanh chắc chắn đã chết rồi.

  "Như thế nào ta luôn cảm giác, mấy người tu sĩ không có ai là trường thọ cả?"

  "Sau này ta không bao giờ được rời khỏi Tàng Kiếm Sơn Trang. Nhìn đi, cho dù là Diệp Lan hay là Diệp Thanh Thanh hay bất luận kẻ nào xuống núi cũng sẽ không có kết cục tốt đẹp."

  "Hơn nữa với thể chất Đường Tam Tạng của ta, lại càng không thể rời Sơn Trang."

  "Bạch Trảo Quỷ kia có thể âm thầm không tiếng động đem một vị Kiếm khách Kiếm khí cảnh giới giết chết, ít nhất cũng là yêu vật hay quỷ vật cấp bậc Lệ Quỷ."

  Diệp Trường Sinh tự lẩm bẩm.

Đồng thời, hắn ghi nhớ cái khách sạn mà Diệp Thanh Thanh gặp nạn.

  Hắn quyết định làm một cuốn sổ tay hướng dẫn chi tiết sinh tồn trong thế giới này.

  Lần lượt đem những địa điểm nguy hiểm hoặc không an toàn. Từng cái ghi lại cẩn thận.

  Nếu tương lai vạn bất đặc dĩ buộc phải xuống núi, thì những địa điểm này nhất định phải tránh xa.

  Ví dụ như: "Nhà trọ", "Bạch gia trang" ...

  Diệp Trường Sinh vốn là một người nhát gan và sợ chết.

  Nếu muốn kiếp này có lực lượng siêu phàm mạnh mẽ như “ Lục Địa Thần Tiên” để tiêu diêu tự tại không lo lắng. Theo đuổi cảnh giới trường sinh bất tử.

   Thì hắn phải dùng “Bàn Tay Vàng” của mình để tu luyện đến cảnh giới đủ mạnh.

  Đến lúc mà yêu ma quỷ quái nghe tên “Diệp Trường Sinh” thì đã phải cuốn gói chạy dài.

  Đó là mục đích vững chắc của hắn.

Hắn không muốn danh dương thiên hạ, cũng không muốn làm đại hiệp hàng yêu trừ ma bắt quỷ, hắn chỉ muốn an an ổn ổn sống qua hết cả đời này.

  Sau khi đọc kí ức của Thanh Lãng Kiếm, trong tâm trí của Diệp Trường Sinh như ở trên mây, lại có một đạo bạch quang từ trên trời giáng xuống.

 "Bá”!

  Một thanh kiếm cắm vào bạch ngọc thạch trên quảng trường kiếm mộ, ngay bên cạnh Thu Thủy Kiếm, vang lên một tiếng boong boong vù vù, , trên thân bảo kiếm, quang ảnh biến hóa, tựa hồ có sóng xanh lưu chuyển, cùng với tiếng róc rách như nước chảy của Thu Thủy hợp nhau lại càng tăng thêm ảo diệu.

Phía trên thanh kiếm, ánh sáng và bóng tối thay đổi, dường như có những làn sóng xanh đang chảy, điều này được bổ sung tiếng rì rào như nước mùa thu phía trên Thu Thủy Kiếm.

  "Danh Kiếm phổ "

"Kiếm danh: Thanh Lãng."

"Trạng thái: Đã nhận chủ ."

" Ban thưởng: Thanh Lãng Kiếm đoán tạo đồ phổ (Hoàng giai hạ phẩm)."

"Đặc thù ban thưởng: Một tia Thanh Lãng Kiếm khí ."

Nhìn đến đây, Diệp Trường Sinh trong lòng khẽ động.

"Kiếm Khí?"

Cùng lúc đó, kiếm khí tin tức liền hiện ra trước mắt.

"Thanh Lãng Kiếm Khí "

"Nguồn gốc: Diệp Thanh Thanh (Ngũ phẩm Kiếm Khí cảnh)."

"Công dụng:

1: Có thể luyện hóa hấp thu Bản Nguyên Kiếm Khí (yêu cầu tu vi đạt tới Kiếm Khí cảnh).

2: Có thể lợi dụng kích phát kiếm khí công kích địch nhân (ít nhất cần Hoàng giai hạ phẩm kiếm khí) "

Nhìn đến đây.

Diệp Trường Sinh trong lòng cuồng hỉ.

"Đây chính là một tia Kiếm khí của cao thủ Ngũ phẩm Kiếm Khí cảnh đó nha."

"Ớ mức độ nhất định, nó tương đương với công kích của cao thủ Ngũ phẩm Kiếm Khí cảnh a ."

Vào lúc này, Diệp Trường Sinh cảm giác như mình phát tài rồi.

Nếu có thứ này sớm hơn, cái Thanh Bì Quỷ kia nói không chừng mình cũng có thể chém giết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK