Mộ huyệt dưới đất trong bãi tha ma, lão giả đầu trọc bỗng nhiên che đầu, miệng phun máu tươi, lăn qua lộn lại trên mặt đất, một lúc sau, lão mới tỉnh lại.
trong ánh mắt lão tràn đầy tia máu, sắc mặt tái nhợt, biểu cảm không thể tin được.
"Đồng Giáp Thi của ta!"
"Không thể nào a !"
Lão giả đầu trọc như phát điên vậy, liền hét to rung động cả mộ huyệt.
"Làm sao có thể?"
"Một cái hạ phẩm Kiếm tu, lại có thể nắm giữ Kiếm khí?"
"Còn có thiên lý nữa hay không?"
Lão giả đầu trọc quái khiếu, rất hiển nhiên lão không cách nào tiếp nhận sự thật này.
Vốn tưởng rằng dễ dàng có thể diệt trừ tên tiểu tử kia, cuối cùng giết không được, ngược lại bị trảm mất Đồng Giáp Thi quý giá, khiến cho lão thân là Khô Mộ Phái trưởng lão trong lúc nhất thời có chút không tiêu hóa được.
Trong hệ thống tu luyện của Đại Chu, trừ Võ Tu, Kiếm Tu, Dị Nhân Giả tam đại hệ thống ra, còn có những thứ bàng môn tả đạo khác.
Chỉ bất quá những thứ bàng môn tả đạo này, người tu luyện hơi ít, hơn nữa thường thường khi tu hành hay phản tác dụng, Luyện thi bí thuật của Khô Mộ Phái là một trong những loại như vậy.
Luyện thi, danh như ý nghĩa, chính là luyện chế thi thể, tương tự với cản thi phái trong phàm nhân.
Bất quá luyện thi so với cản thi cao minh rất nhiều, cản thi luyện chính là phàm nhân thi thể, nhưng Khô Mộ Phái luyện chính là thi thể Võ Tu.
Phàm nhân thi thể, luyện ra cũng không có bao nhiêu sức chiến đấu, cho nên phải dùng Võ Tu thi thể luyện chế mới mạnh mẽ được.
Có thể nói môn nhân Khô Mộ Phái, thực lực đều ở trên thân thi luyện .
Luyện thi một đạo, căn cứ phẩm chất cao thấp, tổng cộng chia làm Thiết Giáp Thi, Đồng Giáp Thi, Ngân Giáp Thi, thực lực đại khái đối ứng Võ Tu Tam Phẩm hạ giai, Tam Phẩm trung giai, cùng với Tam Phẩm thượng giai.
Phía trên ba loại luyện thi này còn có một loại luyện thi trong truyền thuyết.
Nó có thể so với Lục Địa Thần Tiên, thủy hỏa bất xâm, lực đại vô cùng, lực lượng quyền toái hư không - Kim Giáp Thần Thi!
Nghe nói, Khô Mộ Phái sở dĩ có thể cùng Tàng Kiếm Sơn Trang, Thiên Hương Các đứng ngang hàng tại Xích U Châu.
Chính là trong Khô Mộ Phái sở hữu một Thi luyện có thể so với Lục Địa Thần Tiên - Kim Giáp Thần Thi.
Cũng chính bởi có Kim Giáp Thần Thi, mới có thể bảo vệ được đám môn nhân này đi đào mộ tổ tiên của Võ Tu lấy thi thể luyện thi, bằng không, Khô Mộ Phái sớm bị các Võ Tu trong Xích U Châu tới cửa tiêu diệt.
Mà bốn cổ Đồng Giáp Thi của lão giả đầu trọc, là hắn hao phí ba mươi năm đi khắp Xích U Châu thiên sơn vạn thủy, nghĩ hết các loại biện pháp để ăn trộm Tiên Thiên Tông Sư Võ Tu thi thể, lại tăng thêm vô số tài liệu trân quý, trải qua chín chín tám mươi mốt đạo quá trình mới luyện chế thành.
Nói không khoa trương chút nào, bốn cổ Đồng Giáp Thi của lão, mỗi một cổ tiêu phí phải hơn mười ngàn lượng bạc trắng.
Hắn sở dĩ có thể làm tới trưởng lão của Khô Mộ Phái, cũng là bởi vì bốn cổ Đồng Thi này có thể so với cao thủ Tiên Thiên Tông Sư.
Cho dù là yếu nhất trong Lục phẩm cảnh giới, nhưng vẫn là Tiên Thiên Tông Sư, dựa theo lẽ thường hạ phẩmi Kiếm tu vô luận như thế nào đều không thể phá được phòng ngự của Đồng Giáp Thi hắn.
"Đáng chết!"
"Đáng chết! !"
Lão giả đầu trọc đi đi lại lại, nghiến răng tái mặt nguyền rủa.
Lần này thật sự là tiền mất tật mang, người con gái kia vốn dĩ tới tay cũng rơi ở nơi đó, lửa dục không chỗ phát tiết, lại thêm một cái lửa giận, đúng là tổn thất thảm trọng.
"Có thể tùy tiện dùng kiếm khí trong nháy mắt giết Đồng Giáp Thi."
"Tiểu tử kia ít nhất cũng là ngũ phẩm Kiếm Khí Cảnh hoặc cũng có thể có bí bảo kích sát tạm thời."
Một ít Võ Tu hoặc là Kiếm tu thích đem lực lượng của mình phong ấn trong các đạo cụ đặc thù, rồi giao cho hậu bối trọng yếu để phòng thân.
"Vô luận loại tình huống nào, tiểu tử này ở Tàng Kiếm Sơn Trang, địa vị chắc chắn không thấp, ít nhất cũng là đệ tử chân truyền."
"Nhưng là căn cứ tình báo của môn phái, hoàn toàn không có thông tin nào về hắn."
"Chẳng lẽ trong Kiếm Trủng, trừ Diệp Thắng ra, còn cất giấu một cao thủ Kiếm Tu trung phẩm cảnh giới?"
"Bất quá cũng bình thường, Kiếm Mộ vốn là trọng địa của Tàng Kiếm Sơn Trang, làm sao có thể chỉ phái một mình lão già Diệp Thắng trấn giữ, cho dù hắn mạnh hơn nữa, cũng không khả năng hoàn toàn trông coi toàn bộ Kiếm Trủng."
Sau khi lão đầu trọc tỉnh táo lại, bắt đầu phân tích tình huống hôm nay.
Trường hợp xấu nhất chính là kế hoạch bọn họ đã bị Tàng Kiếm Sơn Trang biết được, Tàng Kiếm Sơn Trang đã kịp chuẩn bị đề phòng rồi.
Thậm chí còn có thể tương kế tựu kế, đến lúc đó ngược lại bị trúng mai phục như bắt ba ba trong rọ.
Tình huống tốt hơn là tên tiểu tử kia chỉ tình cờ xuất hiện ở nơi này.
"Nhìn dáng dấp bất quá chừng hai mươi, đã có thể là Kiếm Khí Cảnh."
"Thiên phú như vậy, nếu để cho nó trưởng thành."
"Tàng Kiếm Sơn Trang lại nhiều thêm một cao thủ có thể ngang hàng với Diệp Thắng-Võ Lâm Thần Thoại."
"Phải đem chuyện này bẩm báo gấp cho Tông môn."
Hắn nhìn chiếc quan tài trống trơn đằng xa, lòng đau như cắt, đau đến không thở nổi.
Đồng Giáp Thi đã bồi bạn với hắn mười mấy năm, là hắn tân tân khổ khổ luyện chế mới thành được.
“Tiểu tử chết bầm, ta xxx nãi nãi nhà ngươi!”
“Giả heo ăn thịt hổ có phải hay không?”
“Đồ không có đạo đức, lừa dối một ông lão sáu mươi tuổi như ta mà coi được à!”
...
Mà lúc này ở giữa sườn núi.
Diệp Trường Sinh nhìn thì khá là ổn áp, thực ra hắn đang rất chi là hoảng sợ.
Trong lòng hắn vẫn còn run rẩy, nhìn cái đầu lâu đang nằm im trên mặt đất cùng với cái thi thể không đầu xa xa liền lớn tiếng mắng:
"Con mẹ nó, hù chết đại gia mà."
"Khá tốt là lão tử cẩn thận, đã sớm đem Bích Ba Kiếm Khí cầm trên tay đấy."
"Bằng không, hôm nay đã xanh cỏ rồi."
"Kiếm Mộ này cũng không an toàn như mình tưởng a, sau này hay là đàng hoàng ở yên trong nhà tranh đi à nha."
"Gần đó có lão đầu tử trấn giữ, vẫn là an toàn hơn chỗ này."
Diệp Trường Sinh lẩm bẩm, sau lưng đã ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Hắn nắm Thính Triều Kiếm, thúc giục kiếm mang chém vào cái đầu lâu, kiếm quang chợt lóe lên.
Tranh!
Kiếm minh thanh phá không!
Keeng!
Trường kiếm tựa như chém vào thiết bản.
Tựa như nghe tiếng Thính Triều Kiếm than đau.
"Thật là cái đầu cứng nha."
Diệp Trường Sinh nhìn đầu lâu chỉ bị thương nhẹ do kiếm mang trảm phát .
"Đây rốt cuộc là quái vật gì?"
"Thân thể thì kiên cố như kim thạch, cũng quá khoa trương đi."
Cái quái vật này để cho Diệp Trường Sinh nhớ tới lúc mới xuyên không - Họa Bì ác quỷ.
Thực lực thất phẩm kiếm mang cảnh của Diệp Lan, một kích toàn lực cũng không có phá vỡ phòng ngự đối phương.
Sau đó như lời Diệp Thiên Kiếm giải thích, Họa Bì ác quỷ kia tương đương với ngũ phẩm Võ Tu cảnh giới Tiên Thiên Tông Sư.
Hắc giáp nhân này, theo cảm nhận của Diệp Trường Sinh thì so sánh với Họa Bì ác quỷ, tên này yếu hơn rất nhiều.
Hẳn chỉ là lục phẩm Võ Tu cảnh giới.
Thì thể hắc giáp nhân nằm bất động, trên cổ của hắn có huyết dịch sền sệt đen nhánh chảy ra, đặc quánh như nhựa đường từ từ rỉ xuống.
Diệp Trường Sinh trong lòng cảm kích Diệp Thanh Thanh mà hắn chưa từng gặp.
Hai trăm năm trước một tiểu nữ tử ham muốn luyện kiếm, sau đó trở thành cao thủ ngũ phẩm Kiếm Khí Cảnh của Tàng Kiếm Sơn Trang , nhưng đêm khuya trên giường khách sạn bị cái Quỷ Trảo vồ lấy kéo đi, không biết dẫn tới nơi nào.
Nhưng hai trăm năm sau, Kiếm khí mà nàng để lại đã cứu mình một mạng.
Diệp Trường Sinh trong lòng cảm khái muôn phần, lại nhìn bên kia, trên đất vẫn còn thiếu nữ đang nằm nửa tỉnh nửa mê rên rỉ
Hắn không muốn vướng vào quá nhiều chuyện lung tung, định dời gót bước đi.
Nhưng mà lúc này trên mặt đất, thanh cổ kiếm màu đen thui đang treo bên hông thi thể không đầu chợt phát ra quang mang vô tận thu hút hắn.
...
Mọi người hãy góp ý cho mình về truyện này nha, thanks cả nhà.
HoaHoaThienVuong