• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Trường Sinh cất năm vạn ngân phiếu, hài lòng rời khỏi Kiếm Lư.

Nói chung, một quả Phá Khí Đan giá cũng chỉ khoảng một vạn lượng, cao nhất là hai vạn, năm vạn lượng bạc của ta dư sức mua được.

Diệp Trường Sinh hôm nay giống như một cái nhà giàu mới nổi, đi bộ cũng lâng lâng, năm vạn lượng này đủ để mua mấy chuôi Huyền giai hạ phẩm bảo kiếm, nếu xuống núi thì cũng đủ cưới mấy trăm cô vợ đó nha.

"Chỉ mong đại sư bên này cố gắng một chút, tốt nhất là lấy được Phá Khí Đan cho ta, ta đỡ phải xuống núi, mà cũng tiết kiệm được không ít tiền."

Nếu như có thể, Diệp Trường Sinh hiện tại không hề muốn xuống núi, không có Kiếm Khí Cảnh xuống núi quá nguy hiểm.

Trở lại Kiếm Trủng, hắn vẫy tay chào lão đầu tử đang phơi nắng trước lầu các, rồi Diệp Trường Sinh quay trở về gian nhà tranh nằm nghỉ.

Hắn lấy từ trong ngực ra một quyển sách nhỏ, hào hứng nhìn.

Cuốn sách này là Diệp Thiết Tâm lúc thời niên thiếu xông xáo bên ngoài có được, là các môn phái Võ Tu cho đệ tử lúc gia nhập tông môn, tương tự như bách khoa toàn thư Võ Tu vậy.

Bên trong giới thiệu chi tiết cảnh giới Võ Tu, cùng một ít tu luyện thông thường của Võ Tu, Diệp Trường Sinh cảm thấy sau xuống núi nhất định phải cùng Võ Tu giao lưu, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng, chuyện gì cũng làm chút chuẩn bị trước, tóm lại là không sai.

Ngày hôm sau, Diệp Trường Sinh sáng sớm đã thức dậy, tâm tình kích động.

Bởi vì hôm nay hắn sẽ đi chỗ sâu hơn trong Mộ Trủng để chạm kiếm, hắn tinh thần phấn chấn bước xuyên qua vòng ngoài kiếm mộ, đi tới một chuôi kiếm nhìn phong cách cổ xưa cũ kỹ trước mặt.

Dòng chữ chậm rãi hiện lên:

"Kiếm tên: Phong Lôi."

"Kiếm dài: Ba thước hai tấc."

"Kiếm nặng: Chín cân năm lượng."

"Kiếm phẩm: Hoàng giai thượng phẩm."

"Kiếm chủ: Diệp Thần."

"Kiếm tích: Chạm để kiểm tra."

"Kiếm nguyện: chủ nhân của Phong Lôi Kiếm đã chết dưới bàn tay quái vật ở tiên sơn tại xích U Châu, hắn hy vọng có người hảo tâm có thể vì chủ nhân hắn báo thù, sau khi chuyện này thành công, Phong Lôi Kiếm truyền thụ cho người hảo tâm Kinh Lôi kiếm pháp mà Diệp Thần nắm giữ."

...

Phần thưởng thu lưu: Phong Lôi Kiếm Đúc Kiếm Phổ.

Phần thưởng đặc biệt: Hạ phẩm Ngộ Kiếm Hoàn.

Nhìn xong kiếm tích Phong Lôi Kiếm, Diệp Trường Sinh như có điều suy nghĩ.

Diệp Thần vốn là đệ tử chân truyền của Lôi Thiên Kiếm trong Thất Thiên Kiếm, thuộc nhóm thiên phú tốt nhất trong tất cả đệ tử chân truyền, tu luyện lại là kiếm pháp nhất mạch Lôi Thiên Kiếm - Kinh Lôi Kiếm Pháp Hoàng giai thượng phẩm kiếm pháp!

Trong một lần xuống núi làm nhiệm vụ môn phái, nghe nói tiên sơn có tiên nhân xuất thế, ngũ thải vân vụ lượn quanh giữa sườn núi, Diệp Thần liền tin đồn nơi đây có động phủ của tiên nhân, phấn khích đi xem.

Sau đó liền chấm hết...

Diệp Thần đến chết cũng không biết, ở bên trong động cũng không phải là cái gì tiên nhân cả.

Mà là một con Cự Xà nuốt ra nuốt vào ngũ thải vân vụ... Nói chính xác là một con Xà Yêu.

Sau đó Lôi Thiên Kiếm tự mình xuống núi tìm Diệp Thần, cuối cùng chỉ ở động phủ Xà Yêu tìm được bội kiếm Phong Lôi, thân kiếm đã bị dạ dày Xà Yêu ăn mòn nhả ra.

Sau đó Phong Lôi liền được an trí trong Kiếm Trủng, cho đến khi Diệp Trường Sinh tới nơi này, phát hiện ra câu chuyện phủ đầy bụi này.

"Khi Lôi Thiên Kiếm đến tiên sơn, xà yêu kia cũng không ở trong động phủ, cho nên nó giữ được một mạng."

"Nhưng là gần mười năm trôi qua, xà yêu kia thật ra vẫn một mực chiếm cứ ở nơi tiên sơn."

Diệp Trường Sinh than thở, thiên phú của Diệp Thần đích xác rất tốt, mười sáu tuổi cũng đã là Kiếm Mang cảnh đỉnh phong, được Lôi Thiên Kiếm kỳ vọng rất lớn, truyền cho Kinh Lôi Kiếm Pháp.

Mà Diệp Thần cũng không phụ sự mong đợi của mọi người, ngắn ngủi mấy năm, liền đem Kinh Lôi Kiếm Pháp tu luyện tới Tiểu hữu sở thành cảnh giới.

Tuy nhiên, thiên tài như vậy lại có tâm tính trẻ con, lòng hiếu kỳ hại chết người.

Diệp Trường Sinh dùng đầu ngón chân cũng biết, trên đời này làm gì có tiên nhân, hẳn là một loại quái vật nào đó giả trang mà thôi.

Diệp Trường Sinh lắc đầu một cái, hắn sẽ không dẫm lên vết xe đổ kia, hắn đem Xà yêu ghi vào"Trường Sinh Chí Dị" rồi tiếp tục sờ kiếm.

Không thể không nói,các thanh kiếm vòng trong này có phần thưởng tương đối tốt, thanh kiếm đầu tiên có khởi đầu suôn sẻ, Diệp Trường Sinh lấy được mai hạ phẩm Ngộ Kiếm Hoàn thứ hai.

Tối ngày hôm qua hắn đã ăn một quả hạ phẩm Ngộ Kiếm Hoàn, đáng tiếc thiên phú siêu quần bạt tụy của hắn cũng không có gì thay đổi.

Diệp Trường Sinh cũng không có tiến vào cái gọi là đốn ngộ, không biết với một quả Ngộ Kiếm Hoàn hôm nay, có thể hay không để cho hắn cảm nhận một chút ngộ đạo trong truyền thuyết.

Diệp Trường Sinh tiếp tục sờ kiếm.

Hoàng giai trung phẩm Vân Phi Kiếm, nhận được Ngộ Kiếm Tán một phần.

Hoàng giai thượng phẩm Ma Vân Kiếm, nhận được hạ phẩm Ngộ Kiếm Hoàn một quả, ngũ phẩm kiếm khí một đạo.

...

Cuộc sống chạm kiếm và luyện kiếm trong Kiếm Trủng cứ bình bình như vậy vượt qua.

Diệp Trường Sinh phát hiện rằng sau khi vào vòng trong Kiếm Mộ, tỉ lệ rơi ra Ngộ Kiếm Hoàn càng ngày càng cao, những ngày qua hắn đã uống không ít Ngộ Kiếm Hoàn.

Cuối cùng vào hôm nay, sau khi Diệp Trường Sinh ăn một viên trung phẩm Ngộ Kiếm Hoàn, rốt cuộc đã tiến vào trạng thái đốn ngộ trong truyền thuyết.

Vào lúc này, Diệp Trường Sinh rút ra Thính Triều Kiếm, ở trong Kiếm Trủng tu luyện tám thức đầu của Độc Cô Cửu Kiếm!

Sau một lần luyện kiếm, Diệp Trường Sinh liền phát hiện độ thuần thục của Độc Cô Cửu Kiếm trực tiếp tăng thêm 1%.

Phải biết, hôm nay Độc Cô Cửu Kiếm đã là Tiểu hữu sơ thành, tình huống bình thường, Diệp Trường Sinh cần luyện ba lần đến năm lần Độc Cô Cửu Kiếm thì độ thuần thục mới có thể tăng lên 1%.

Nhưng lúc ở đốn ngộ cảnh, Diệp Trường Sinh đã tăng thêm 1% với một lần luyện kiếm.

Loại này cảm giác huyền diệu khó giải thích này để cho Diệp Trường Sinh cảm thấy mình đối với kiếm đạo hiểu sâu thêm một tầng cao mới.

Thừa dịp cảm giác đốn ngộ còn chưa biến mất, Diệp Trường Sinh vội vàng luyện kiếm trở lại, lần này hắn cảm thấy tự nhiên mượt mà hơn lần trước.

Quả nhiên, nhìn vào độ thông thạo, Độc Cô Cửu Kiếm trực tiếp tăng thêm 2%.

Diệp Trường Sinh mừng rỡ trong lòng, hắn phát hiện sau hai lần ngộ đạo còn không có biến mất.

Thứ ba lần, độ thuần thục gia tăng 2%.

....

Thứ sáu lần, độ thuần thục gia tăng 5%! !

Sau sáu lần, Diệp Trường Sinh nhận thấy trạng thái đốn ngộ đã biến mất.

Cho dù là không biến mất, Diệp Trường Sinh quả thực cũng không luyện được nữa, liên tục luyện sáu lần Độc Cô Cửu Kiếm, hắn đã không chịu đựng nổi, quá mệt mỏi rồi.

Hắn nhìn một chút, ngắn ngủi một khắc đồng hồ đốn ngộ, Độc Cô Cửu Kiếm từ "Tiểu hữu sở thành 60%" lên đến "Tiểu hữu sở thành 78%" .

Mặc dù độ tăng lên không bằng chém giết Đồng Giáp Thi, nhưng được cái... an toàn, hoàn toàn phù hợp phương châm và nguyên tắc của Diệp Trường Sinh.

"Ngộ Kiếm Hoàn, thứ tốt a."

Sau khi Diệp Trường Sinh nghỉ ngơi xong, tiếp tục bắt đầu sờ kiếm, bây giờ hắn có động lực lớn hơn khi chạm kiếm rồi.

Bằng cách này, sau khi Diệp Trường Sinh cùng Diệp Thiết Tâm ước định bảy ngày rất nhanh thì đến, càng về sau, Diệp Trường Sinh hi vọng đối với Phá Khí Đan càng hạ xuống một phần.

Cho tới hôm nay sau khi ăn điểm tâm xong, Diệp Trường Sinh đang định đến lầu các chào hỏi lão đầu tử thì thấy một bóng người đi tới Kiếm Trủng, chính là Kiếm Lâu Diệp chủ sự.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK