Nhìn những nét chữ Hán quen thuộc, Diệp Trường Sinh cảm thấy kích động như gặp bạn cũ ở nơi đất khách quê người.
Ma xui quỷ khiến thế nào nên bèn đem tay chạm lên thanh kiếm trước mặt.
Khoảnh khắc đặt tay lên thanh kiếm, trong đầu Diệp trường Sinh hiện lên một vài hình ảnh giống như lật trang sách, từ lúc bắt đầu đúc kiếm đến qua muôn vàn thử thách khác ...và khi Diệp Trường Sinh nghĩ đến những việc đó thì các hình ảnh đột nhiên gia tốc như một thước phim vậy.
…
Một vài năm trước...
Tàng Kiếm Sơn Trang...
Tại Thị trấn dưới chân núi, trong một ngôi nhà tranh...
Oa...oa... có một đứa trẻ vừa được sinh ra, phụ mẫu của nó liền đặt tên là “Diệp Lan”
Năm Diệp Lan tám tuổi, lúc cô bé đang chơi đùa trên trấn, có một vị Kim bào kiếm khách từ trên Tàng Kiếm Sơn Trang xuống bắt gặp.
Sau khi nhìn thấy Diệp Lan, Kim bào kiếm khách này thập phần cảm thán rằng Diệp Lan rất có thiên phú kiếm đạo.
Phụ mẫu của Diệp Lan vui mừng khôn xiết, liền hỏi kiếm khách có thể đưa nàng lên núi tu luyện hay không?
* Kim bào kiếm khách đã đáp ứng, Diệp Lan vì vậy cáo biệt phụ mẫu, lên núi tu luyện. Thứ mà Diệp Lan tu luyện chính là “ Dưỡng Kiếm Bí Quyết” mà lão đầu đã truyền cho Diệp Trường Sinh.
Tám tuổi luyện kiếm, mười hai tuổi đạt đến cảnh giới Kiếm quang cửu phẩm, chính thức bước vào con dường kiếm đạo nhập môn. Cửu phẩm kiếm quang tương đương với Luyện huyết cửu phẩm của tu chân giới.
Loại cảnh giới này, đối với phàm nhân đã được cho là cao thủ, kiếm pháp sắc bén, đoạn mục liệt thạch chỉ là chuyện đơn giản.
Kim bào kiếm khách hết sức vui mừng, cảm thán nói thiên phú kiếm đạo của Diệp Lan chăc chắn ngang hàng với những thiên tài trong Tàng Kiếm Sơn Trang. Đợi đến kì đại hội luận kiếm năm sau, tất nhiên trong cùng thế hệ Diệp Lan có thể đại phóng dị sắc . Rồi ông ta liền ban cho Diệp Lan một thanh bảo kiếm có tên “Thu Thủy”
Ông ta còn dặn dò với Diệp Lan rằng, Thu Thủy Kiếm mặc dù là Hoàng phẩm hạ giai bảo kiếm, thế nhưng lai lịch của nó rất bất phàm.
Bởi vì Thu Thủy kiếm được đúc từ công nghệ đã thất truyền thời cổ đại, chân chính Thu Thủy Kiếm không phải là Hoàng giai hạ phẩm mà là Huyền Giai thượng phẩm vô cùng trân quý, hiện tại nó đã bị thương tổn nên giáng cấp hoàng giai mà thôi.
Diệp Lan từ khi có được Thu Thủy Kiếm, liền xem nó như chí bảo, ngày đêm luyện kiếm.
Cô ta muốn đột phá cảnh giới Kiếm Mang trước hai mươi tuổi để có hi vọng tấn thăng thành để tử chân truyền, cầu mong bái nhập môn hạ của “Thất kiếm Anh Hùng”, là bảy vị Kiếm Thánh của “Tàng Kiếm Sơn Trang”.
Trong nháy mắt gần mười năm nữa trôi qua...
Diệp Lan đã bước qua tuổi mười tám, Thu Thủy Kiếm gặp phải vào bình cảnh chậm chạp không thể đột phá, vì muốn tìm kiếm cơ duyên, Diệp Lan bèn rời núi du ngoạn sơn thủy,
Tối hôm đó, Diệp Lan đến một ngôi làng nhỏ có tên Bạch gia trang, cô ý định nghỉ ngơi nơi đây rồi ngày mai tiếp tục hành trình của mình.
Vừa mới tiến vào thôn trang, Diệp Lan liền phát hiện thôn làng này yên tĩnh dị thường. Bầu trời trên thôn mây đen bao phủ, loáng thoáng có oán khí quấn quanh, cô ta lập tức cảm giác có điều gì không đúng, liền cảnh giác cầm kiếm tiến lên xem xét. Cuối cùng tại một ngôi nhà nhỏ, cô phát hiện một con Thanh Bì Quỷ đang đem một cặp nam nữ cắn nuốt, huyêt nhục vương vãi khắp nơi.
Thấy cảnh này, Diệp Lan vô cùng kinh hãi, bèn rút trường kiếm ra khỏi vỏ, hét lớn ‘ yêu nghiệt to gan”, kiếm quang phi xuất xé màn đêm đâm tới.
Một đường kiếm khí đâm vào ác quỷ.
Chỉ nghe “ Đinh” một tiếng, trường kiếm đâm đến trên lưng Ác quỷ như đâm vào kim thạch.
Ác quỷ quay đầu lại cười khach khách, rồi túm lấy Diệp Lan nuốt vào trong bụng....
...
Sáng hôm sau, một Kim bào kiếm khách xuất hiện tại thôn làng, ông ta chính là Diệp Thiên Kiếm, cau mày nhìn xuống mặt đất nơi Diệp Lan bị hại, chỗ này chỉ còn lại bãi dịch thể của ác quỷ và thanh Thu Thủy Kiếm đã gãy...
Diệp Thiên Kiếm thở dài một tiếng và nhặt nó lên.
Cuối cùng là hình ảnh “Thu Thủy Kiếm” được một đệ tử đưa đến và đặt trên gò đất của Kiếm Trủng.
Xem xét hết tất cả những kí ức này, trong lòng Diệp Trường Sinh một trận hoảng sợ.
Cái Thanh Bì Quỷ này rõ ràng là con ác quỷ đã xuất hiện tại Diệp gia thôn, và người phụ nữ nó nuốt chính là Bạch Liên đó.
“ Cô ngốc này, đang yên yên ổn ổn sống trên núi, bày đặt xuống núi rèn luyện làm gì cơ chứ. Chờ cùng Diệp lão đại xuống không tốt hơn sao? Ngươi cho rằng ngươi có hào quang của nhân vật chính chắc!”
“ Con mẹ nó, dưới núi này quá nguy hiểm, Diệp Lan này dẫu gì cũng là Kiếm Mang Thất Phẩm, yêu ma bình thường nàng giết như cắt rơm rạ, thế mà không phá nổi phòng ngự của Thanh Bì Quỷ, lại chịu không nổi một kích của ả ta, bị ăn tươi nuốt sống”.
Diệp Trường Sinh cảm thán, không tìm đường chết sẽ không phải chết, rõ ràng cảm giác được thôn trang khác thường, còn cố tình qua xem xét, quả thực là tự tìm đường chết mà.
Theo trí nhớ của “Thu Thủy Kiếm “, hắn biết được rất nhiều tin tức, làm cho hắn hiểu cái thế giới này quá là nguy hiểm.
“ Diệp Trường Sinh ta, cho dù đói chết trên Kiếm Trủng này , cũng không bao giờ xuống núi nửa bước”.
...
cầu like, cầu đề cử