Diệp chủ sự tay đặt trong túi quần, nhìn thấy Diệp Trường Sinh đang nằm phơi nắng trên thảm rơm.
Diệp Trường Sinh mới vừa kiểm tra xong mấy thanh kiếm, thân thể có chút hư nhược, giờ phút này thấy Diệp chủ sự mặt không biểu cảm đi tới Kiếm Trủng, trong lòng lập tức hồi hộp.
Hắn đã chuẩn bị sẵn tinh thần tự mình xuống núi, đến hội đấu giá ẩn chứa đầy nguy hiểm kia, mạo hiểm có thể bị giết người đoạt bảo nhưng vẫn phải đi mua Phá Khí Đan.
Dẫu sao tiểu thuyết tiên hiệp đều diễn ra như vậy cả.
Cho đến khi Diệp chủ sự từ trong túi quần móc ra một tiểu bình.
"Viên Phá Khí Đan mà ngươi cầu, Diệp đại sư phải rất vất vả, lưỡi cũng mòn, mới từ bên Thất Thiên Kiếm xin được."
"Có thời gian tiểu tử ngươi nhớ tự mình đi cảm ơn Diệp đại sư một tiếng."
Diệp chủ sự chậm rãi nói.
Diệp Trường Sinh cẩn thận nhận lấy tiểu bình màu bạch ngọc.
Phía trên tiểu bình được đóng kín bằng một loại nút chai đặc biệt, bên trong chính là Phá Khí Đan mà Diệp Trường Sinh cần.
"Vâng, nhất định nhất định rồi."
Diệp Trường Sinh mỉm cười nói, có thể không cần xuống núi mà vẫn đạt được Phá Khí Đan, thật sự là quá tốt, cứ an toàn gia tăng thực lực theo thời gian, đó là triết lý sống của Diệp Trường Sinh, vĩnh viễn không thay đổi.
"Gần đây có đồ phổ nào không?"
Diệp chủ sự nhìn những thanh kiếm dày đặc trong Kiếm Trủng nói.
"Tạm thời không có, dẫu sao muốn có Đúc kiếm phổ mới cũng cần có thời gian a."
"Được rồi, có đồ phổ mới thì cứ tùy thời liên hệ với ta."
Diệp chủ sự thân là Kiếm Lâu chủ quản, bản thân cũng là Kiếm Khí Cảnh cường giả.
Có thể tới Phá Khí Đan cho Diệp Trường Sinh, hoàn toàn là vì mặt mũi của Diệp Thiết Tâm đại sư.
Lúc này nhiệm vụ đã hoàn thành, hắn liền vội vã rời đi.
Từ giã Diệp chủ sự, Diệp Trường Sinh còn chưa kịp nhìn Phá Khí Đan trong chai.
Lão đầu tử hiếm khi đến Kiếm Trủng quay đầu dòm Diệp chủ sự rời đi, chắp tay sau lưng đi tới bên cạnh Diệp Trường Sinh tự nhiên như kiểu bạn thân chí cốt đến nhà chơi vậy.
"Phá Khí Đan?"
"Ngươi đã hoàn thành "Dưỡng Kiếm Quyết" viên mãn?"
Lão đầu tử hồ nghi nhìn Diệp Trường Sinh, hỏi.
"Còn không có, vãn bối còn chưa đột phá tầng sáu nữa mà."
"Chỉ bất quá vãn bối thích có sự chuẩn bị trước, dẫu sao thì vách ngăn của Kiếm Khí Cảnh cùng Kiếm Mang cảnh đã chặn không biết bao nhiêu Kiếm Tu dừng bước."
Diệp Trường Sinh nói.
Tu vi bây giờ của hắn đã dùng " Địa Sát Thất Thập Nhị Thuật · Yểm Nhật " điều chỉnh.
Cho dù là Diệp Thắng Vũ Lâm Thần Thoại cũng hoàn toàn không nhìn thấu.
Sở dĩ hắn che giấu tu vi thật sự của mình cũng không phải là vì giả heo ăn thịt hổ.
Diệp Trường Sinh biết rõ nơi này nguy cơ tứ phía, đạo lý chim sợ nổi danh heo sợ cường tráng hắn cũng hiểu. ( ý là chim nổi tiếng thì dễ bị bắt, heo mập thì dễ bị đưa lên lò mổ)
Nhất là giữa các thế lực lục đục với nhau, vì có thể chiếm được nhiều tài nguyên , đối với thế lực đối lập, thậm chí là thế lực cùng một trận doanh, cũng ngoài sáng trong tối âm thầm muốn bóp chết hạt giống tốt của đối phương.
Hơn nữa, những điều này đều là mong muốn của người thống trị tối cao - Đại Chu Hoàng Triều.
Dẫu sao, mặc dù uy chấn bát phương, nhưng muốn quản lý tất cả các thế lực tu hành trong nhân gian, cũng là điều hết sức khó khăn, không bằng để cho các thế lực tranh đấu với nhau, hao tổn tài nguyên cùng gốc rễ, rồi lại đến đem những mâu thuẫn kia hóa giải, tạo ra sự quan trọng của mình trong giới tu hành, nâng cao độ thống trị.
Thực vậy, bại lộ thiên phú của mình khẳng định hoàn toàn không có chỗ tốt nào, chỉ có thể đạt được nhiều tài nguyên hơn trong tu hành, tỷ như Phá Khí Đan.
Chỉ bất quá đối với Diệp Trường Sinh mà nói, trọng yếu nhất vẫn là an an ổn ổn ở lại Kiếm Trủng , những thứ khác nếu có thể giải quyết bằng tiền thì hắn sẽ không muốn đem mình lộ mặt ra.
Nếu như không phải vì Phá Khí Đan quá đắt, Diệp Trường Sinh cũng sẽ không bại lộ mình có nhiều đúc kiếm phổ như vậy.
Diệp Trường Sinh từ kiếm tích trong các danh kiếm, ngoài yêu quỷ ăn thịt người ra, còn thấy được quá nhiều âm mưu quỷ kế, lục đục với nhau giữa người và người
Xích mích nội bộ trong nhân tộc, thậm chí là trong cùng một gia tộc rất khủng khiếp, làm hao tổn tài nguyên và nhân tài rất nhiều, so với số người mà yêu ma hại chết, thật là không đáng nhắc tới.
Người biết quỷ kinh khủng, quỷ hiểu lòng người độc, là như vậy.
Diệp Thắng gật đầu một cái, tựa hồ đối với thành quả tu luyện nửa năm của Diệp Trường Sinh rất hài lòng nên không ngăn cấm.
"Không sai, không uổng công ta đem Thính Triều Kiếm tặng cho ngươi."
"Kiếm Khí Cảnh chính là ranh giới, rất nhiều Kiếm Mang cảnh cường giả đều dừng chân ở giai đoạn này, cả đời không thể bước vào Kiếm Khí."
"Cũng đừng quá vội vàng, ta năm đó ở Thất phẩm viên mãn mài dũa cảnh giới một năm, đem kiếm pháp luyện tới “Dĩ nhiên đại thành” mới đột phá Kiếm Khí Cảnh."
"Ttu vi dĩ nhiên trọng yếu, nhưng chân chính phát huy tu vi cả người, mấu chốt vẫn là kiếm pháp cảnh giới."
"Nếu như một mực theo đuổi Tu vi, mà bỏ qua kiếm pháp cảnh giới, khi chân chính cùng người tranh đấu mới phát hiện chiến lực chân chính của mình kém hơn người cùng đẳng cấp, một tu luyện giả có kiến thức sẽ không bao giờ phạm lỗi lầm như vậy."
Diệp Thắng chắp hai tay sau lưng, nước miếng bắn tung tóe giảng dạy.
Lão nói với Diệp Trường Sinh một ít lý luận cơ bản về tu luyện, sợ Diệp Trường Sinh vì theo đuổi ánh hào quang nhất thời mà buông bỏ cái gốc của Kiếm Tu.
Diệp Trường Sinh khiêm tốn lắng nghe, trên thực tế thì hắn cũng đồng ý quan điểm của Diệp Thắng.
Thử nghĩ một chút, mới vừa tu luyện được nửa năm, liền từ người bình thường đột phá đến Kiếm Mang cảnh đỉnh phong.
Loại tu vi tiến triển với tốc độ chóng mặt này, nếu như đổi lại là người khác, ắt sẽ đưa đến căn cơ bất ổn, chiến lực phù phiếm.
Nhưng Diệp Trường Sinh bất đồng a, bởi vì hắn... có Hệ Thống.
Khi Diệp Thắng chỉ dạy xong, chắp hai tay sau lưng rồi rời khỏi Kiếm Trủng.
Diệp Trường Sinh nhìn Thu Thủy Kiếm Pháp đã “xuất thần nhập hóa”, Băng Tâm Kiếm Pháp “Dĩ nhiên đại thành”, với cảnh giới kiếm pháp của hắn, cho dù đột phá Kiếm Ý cảnh cũng dư sức.
Tình huống mà lão đầu tử nói là không áp dụng cho hắn.
...
Chạm Hoàng giai thượng phẩm Phi Lai Kiếm, lấy được thượng phẩm Ngộ Kiếm Tán một phần, Phi Lai Kiếm Đúc Kiếm Phổ một tấm.
...
Hoàng giai hạ phẩm Thu Thủy Kiếm, lấy được lục phẩm Thu Thủy Kiếm khí một đạo.
Mặt trời ngã về tây, nhiệm vụ sờ kiếm hôm nay đã xong.
Đem Ngộ Kiếm Tán cùng Ngộ Kiếm Hoàn uống xong, Diệp Trường Sinh nhìn thạch bia trong đầu một chút, ngộ tính “siêu quần bạt tụy” vẫn không có gì thay đổi.
"Không biết lúc nào ngộ tính có thể tiến thêm một bước vậy nhỉ."
Trên thực tế Diệp Trường Sinh có thể cảm giác được mình thông minh hơn, hiểu biết so với nửa năm trước mạnh hơn rất nhiều.
Sau khi Diệp Trường Sinh điều tức một trận, hắn ngồi xếp bằng trên mặt đất, Thính Triều Kiếm đặt lên trên hai chân.
Tiến vào trạng thái tương tự như Nhân kiếm hợp nhất, trong cơ thể Dưỡng Kiếm Quyết ở một lần lại một lần vận chuyển.
Diệp Trường Sinh đã sớm thuộc lòng khẩu quyết từ tầng mười tới tầng thứ mười tám của "Tàng Kiếm Quyết" .
Tiếp theo, chính là thử đột phá Kiếm Khí Cảnh!