"Trọng kiếm vô phong, đại xảo bất công. Trước bốn mươi tuổi hoành hành thiên hạ." Đây là bia mộ của Huyền Thiết Trọng Kiếm ghi lại.
Huyền Thiết Trọng Kiếm là một chuôi không có lưỡi kiếm.
Diệp Trường Sinh tay đặt nhẹ lên thân kiếm lạnh lẽo, trí nhớ tái hiện... kiếm khách trẻ tuổi năm xưa, sau ba mươi tuổi, đối với kiếm đạo cùng cuộc đời giác ngộ càng ngày càng sâu, anh đã trở thành một đại thúc râu ria xồm xoàm, một thân một mình dắt ngựa gầy ốm, cõng Huyền Thiết Trọng Kiếm nặng chín chín tám mươi mốt cân trên lưng, cô độc đi khắp tất cả vùng đất trong thiên hạ.
Cõi đời này đã không có người là đối thủ của hắn, có lẽ có, nhưng những người đó từng cái giống như tiên phật vậy, ẩn ở hồng trần, hư vô mờ mịt.
Kiếm khách trung niên giơ cao Huyền Thiết Trọng Kiếm làm vô số cao thủ võ lâm phải khom lưng cúi chào...
“Ngươi đã lĩnh ngộ Độc Cô Cửu Kiếm Phá Tác Thức, Phá Chưởng Thức, Phá Tiễn Thức.”
“Ngươi đã lĩnh ngộ Huyền Thiết Kiếm Pháp.”
...
Hình ảnh đến đây kết thúc, Diệp Trường Sinh mở mắt ra đã ở trên Bạch Ngọc Thạch Quảng Trường, Thanh Đồng Đại Môn lại lần nữa đóng kín, hắm cảm thấy mất hứng và buồn bã.
"Thật đáng tiếc, chỉ thiếu chút nữa là ta có thể nắm giữ hoàn chỉnh Độc Cô Cửu Kiếm rồi."
"Đối với ta mà nói, điều mong chờ nhất chính là thức thứ chín Phá Khí Thức của Độc Cô Cửu Kiếm.”
Phá Khí Thức, đây là kiếm thuật đặc biệt nhằm vào nội công thượng thừa, Diệp Trường Sinh cảm thấy nó sẽ có tác dụng tương tự như Khí Huyết Lực của Võ Tu .
Bất quá đã nắm giữ Độc Cô Cửu Kiếm tám thức trước, hắn đã rất thỏa mãn, huống chi, hắn còn nắm giữ một môn kiếm pháp Huyền Thiết Kiếm Pháp.
Nghĩ tới đây, Diệp Trường Sinh đi tới Thạch Bi, tin tức kiếm pháp phía trên đã được đổi mới:
Kiếm pháp: Thu Thủy Kiếm Pháp ("Xuất thần nhập hóa" 10%), Độc Cô Cửu Kiếm (Đăng đường nhập thất 30%), Băng Tâm Kiếm Pháp ("Xuất thần nhập hóa" 15%), Khai Sơn Kiếm Pháp (Dĩ nhiên đại thành 90%), Huyền Thiết Kiếm Pháp (Sơ khuy môn kính 1%).
Đầu tiên là độ thuần thục của các loại kiếm pháp lại tăng lên, Diệp Trường Sinh kinh ngạc phát hiện Khai Sơn Kiếm Pháp cũng sắp Xuất thần nhập hóa, đến lúc đó lại có thể lĩnh ngộ một loại mới kiếm ý nữa.
Sau đó chính là Huyền Thiết Kiếm Pháp mới học được, một môn kiếm pháp mà Diệp Trường Sinh rất thích , Huyền Thiết Kiếm Pháp ở trong truyện là Điêu Đại Ca nhìn Độc Cô Cầu Bại luyện kiếm mà ghi nhớ kiếm pháp rồi truyền cho Dương Quá.
"Thực lực của mình lại tăng lên đáng kể a, nếu để cho ta gặp lại Đồng Giáp Thi, ta cũng không cần sử dụng kiếm khí tích trữ, chỉ dựa vào kiếm pháp mà ta đã nắm giữ cũng có thể giải quyết bọn chúng với chỉ một kiếm."
Dĩ nhiên nếu cho Diệp Trường Sinh thêm một cơ hội quay về quá khứ, hắn vẫn sẽ sử dụng kiếm khí, dẫu sao sinh mạng chỉ có một lần, không nên đem đi thử a.
Rời đi Bạch Ngọc Thạch Quảng Trường, Diệp Trường Sinh lần nữa tỉnh lại trong gian nhà lá, cảm thụ lực lượng lớn mạnh, hắn trong lúc mơ hồ cảm giác mình cách đột phá Kiếm Khí Cảnh chỉ còn nửa bước chân.
“Ngắn thì mấy tháng, lâu thì nửa năm, ta tin tưởng khẳng định có thể đột phá Kiếm Khí Cảnh! Đến lúc đó, cho dù ở Xích U Châu, Diệp Trường Sinh ta cũng coi như là cao thủ, mấy con tiểu quỷ tiểu yêu đều không phải là đối thủ của Diệp Trường Sinh ta, có thể tạo thành uy hiếp cho ta cũng chỉ có cấp bậc như Họa Bì Quỷ.”
Trong tâm trạng vui vẻ Diệp Trường Sinh tìm đến một nơi vắng vẻ, dùng Thính Triều Kiếm thử một chút Huyền Thiết Kiếm Pháp, luyện xong một lần Diệp Trường Sinh nhìn độ thuần thục một chút, vẫn là "Sơ khuy môn kính 1%" .
"Không nên a, lấy thiên tư bây giờ của ta, Huyền Thiết Kiếm Pháp luyện một lần hẳn gia tăng 1% độ thuần thục mới đúng, độ khó của Huyền Thiết Kiếm Pháp chắc chắn không thể so sánh bằng Độc Cô Cửu Kiếm Kiếm Pháp được."
Diệp Trường Sinh lẩm bẩm, lại luyện thêm vài lần, đến khi hết sức mệt mỏi rã rời , hắn lại nhìn vào, độ thuần thục mới miễn cưỡng tăng thêm 1%.
"Xem ra vấn đề có thể nằm ở thanh kiếm."
"Ngày mai phải đi Kiếm Lư làm một chuôi trọng kiếm mới được."
Diệp Trường Sinh cuối cùng xác nhận, dùng Thính Triều Kiếm để luyện Huyền Thiết Kiếm Pháp có thể là quá nhẹ chăng.
Kiếm pháp của Tàng Kiếm Sơn Trang nói chung chia làm hai loại, một loại là khinh linh khoái kiếm theo kiểu nhanh nhẹn nhẹ nhàng, một loại là thế đại lực trầm, uy lực vô song nặng tựa ngàn cân.
Có cao nhân nói qua, thiên hạ vũ công, duy khoái bất phá.
Nhất là đối với Kiếm Tu, nhẹ nhàng linh hoạt vẫn là ấn tượng của đại đa số người đối với kiếm khách, vì vậy khinh kiếm kiếm pháp truyền lưu rộng nhất, số lượng nhiều nhất, trên căn bản 99% đệ tử đều là tu luyện khinh kiếm kiếm pháp, như là Thu Thủy Kiếm Pháp, Thính Tuyền Kiếm pháp, Băng Tâm Kiếm Pháp, Bích Hải Triều Sinh Kiếm pháp các loại...
Nhưng là cũng có cao nhân nói qua, nhất lực phá vạn pháp.
Vì vậy, từ xưa tới nay, luôn có một số Kiếm Tu không đi theo lối mòn cũ, bọn họ đi theo kiếm pháp đại khai đại hợp, lực tựa trọng sơn, khai sáng ra một con đường kiếm đạo khác xa với khinh kiếm -Trọng Kiếm Pháp, trọng kiếm rất nặng, nhẹ thì mấy chục cân nặng thì trên trăm cân, đối với Võ Tu thì trọng lượng đó chỉ là bình thường không đáng nhắc đến, nhưng nếu là Kiếm Tu dùng những thanh kiếm như vậy để xuất chiêu, vừa công vừa thủ, e là rất khó khăn.
Vì vậy, trong một thời gian dài, trọng kiếm bởi vì độ khó cao, thật khó đại thành, nên người luyện cũng là số ít, đến bây giờ trong Tàng Kiếm Sơn Trang rất ít thấy được đệ tử tu luyện trọng kiếm, mà nguyên nhân trọng yếu khác chính là... Trọng kiếm không có nhẹ nhàng tiêu sái như khinh kiếm, ít nhất là đại đa số người đều cho như vậy.
Mọi người đều biết, bất kỳ nghề nghiệp nào, có mạnh hay không là một cái nhất thời, có đẹp hay không mới là vĩnh viễn.
Kiếm khách mang một cái kiếm to như cửa nhà trên lưng khẳng định không đẹp trai tiêu sái như khinh kiếm giắt ở thắt lung hoặc cầm trên tay, chưa kể còn kèm chút gió bay tà áo hay mái tóc nữa, quá soái phải không.
Cho tới nay, Diệp Trường Sinh chạm kiếm lâu như vậy, cũng chỉ phát hiện một cái duy nhất trọng kiếm pháp Khai Sơn Kiếm Pháp.
Hắn ngược lại cảm thấy kiếm tu trọng kiếm rất đẹp trai, có thể là bởi vì ân nhân cứu mạng của hắn Chấp Kiếm Đường Đường Chủ Diệp Thiên Kiếm, hắn chính là một trong số ít người Song tu Kiếm Tu, vừa tu trọng kiếm vừa tu khinh kiếm, vị trung niên kiếm khách lưng cõng cự kiếm, tay cầm khinh kiếm chém chết ác quỷ Họa Bì để lại ấn tượng sâu sắc cho Diệp Trường Sinh.
Diệp Trường Sinh không tính buông bỏ con đường trọng kiếm, hắn có hệ thống trong tay, vô luận là khinh kiếm hay trọng kiếm, thi việc tu luyện cũng khác biệt không lớn.
Huống chi, hắn còn nắm giữ Huyền Thiết Kiếm Pháp, hơn nữa Khai Sơn Kiếm Pháp sắp đột phá xuất thần nhập hóa , nếu như không thể nghiệm một chút công kích uy lực vô song của trọng kiếm, thì thật lãng phí của trời ban.
Sau khi tính toán thu hoạch hôm nay, Diệp Trường Sinh chìm vào giấc ngủ say, hôm nay tiêu hao quá lớn, khiến cả người hắn đều vô cùng mỏi mệt.
Ngày hôm sau, Diệp Trường Sinh trực tiếp ngủ đến trưa mới rời giường, tùy ý chạm vào hai thanh kiếm, vẫn là phần thưởng cơ bản Ngộ Kiếm Tán, đến trưa Diệp Trường Sinh làm một bữa cơm gà quay ngon lành tự thưởng cho mình rồi nghĩ ngơi một chút.
Sau đó đến bên lầu các xin lão đầu nghỉ phép một buổi, Diệp Trường Sinh rời khỏi Kiếm Trủng, nhanh chóng hướng Kiếm Lư chạy đến.
Hắn rất nóng lòng muốn có một thanh Trọng Kiếm thuộc về mình.