"Đúc Kiếm Phổ?"
Nữ đệ tử sau khi nghe xong ngẩn ra, rất hiển nhiên không nghĩ tới Diệp Trường Sinh sẽ hỏi cái này, nàng thấy Diệp Trường Sinh thì thầm với nàng, còn tưởng rằng hắn muốn hẹn hò cùng mình đâu.
Chết tiệt, ta ảo tưởng rồi.
Nàng suy nghĩ một chút, sau đó kiễng chân lên, đứng ở bên tai Diệp Trường Sinh, nhẹ nhàng thở ra môi thơm nói: "Ta giúp công tử hỏi một chút."
Sau khi nói xong, nhìn Diệp Trường Sinh với một ánh mắt đầy thâm ý, lắc lắc eo nhỏ rời đi.
Diệp Trường Sinh: …???
Diệp Trường Sinh lo lắng chờ đợi, hắn suy nghĩ một chút, trong đầu mình có nhiều bản vẽ đúc kiếm, trong đó không thiếu một ít Tàng Kiếm Sơn Trang không có, chẳng hạn như Thu Thủy Kiếm, hay Vong Xuyên kiếm, đây đều là huyền cấp bảo kiếm a.
Còn có một chút Hoàng cấp Đúc Kiếm Phổ Tàng Kiếm Sơn Trang không có, Diệp Trường Sinh cảm thấy Đúc Kiếm Sư Tàng Kiếm Sơn Trang hẳn sẽ thích.
Một lúc sau, nữ đệ tử mê hoặc vừa rồi đi tới cùng với một người đàn ông trung niên tóc ngắn.
"Đây là Lâu chủ Kiếm Lâu của chúng ta."
Diệp Trường Sinh mỉm cười chào hỏi, vị này chủ sự có khí tức như vực sâu, rất hiển nhiên cũng là một vị Kiếm Khí Cảnh cường giả.
"Ngươi có Đúc Kiếm Phổ?"
Kiếm Lâu lâu chủ cảm nhận khí tức của thiếu niên trước mắt, bất quá là cửu phẩm Kiếm Mang cảnh mà thôi.
Trong số những đệ tử của Tàng Kiếm Sơn Trang, bon họ thuộc về nhóm dưới cùng.
"Đúng vậy, không biết nơi này thu mua Đúc Kiếm Phổ không?"
Kiếm lâu chủ thần sắc nghiêm túc gật đầu.
"Nếu như là Đúc Kiếm Phổ mà Tàng Kiếm Sơn Trang đã có, tự nhiên không thu, nếu như chúng ta không có, ngươi có bao nhiêu chúng ta thu bấy nhiêu."
"Về phần giá cả, đưởng nhiên không thành vấn đề."
Nghe đến đây, Diệp Trường Sinh trong lòng đã có manh mối, quả nhiên, Đúc Kiếm Phổ vẫn rất có thị trường.
"Dĩ nhiên là Tàng Kiếm Sơn Trang không có."
"Đây là Xích Luyện Đúc Kiếm Phổ, các ngươi có thể nhìn một chút."
Diệp Trường Sinh từ trong ngực móc ra một quyển trục rồi chậm rãi mở ra.
Nó là Diệp Trường Sinh trong lúc nghỉ ngơi căn cứ trí nhớ trong đầu vẽ ra, trăm phần trăm chính xác.
Khi cuộn trục mở ra, quy trình đúc và một số lưu ý của thanh kiếm đó, từ việc lựa chọn vật liệu, chế tạo khuôn, nấu chảy, chạm khắc, tôi luyện, v.v., đều được ghi lại rõ ràng.
Mở ra đến một nửa, Diệp Trường Sinh liền khép lại bản vẽ, Xích Luyện kiếm chính là một chuôi Hoàng giai hạ phẩm, hắn đặc biệt đi thăm dò thì Tàng Kiếm Sơn Trang không có loại kiếm này.
Kiếm Lâu lâu chủ ánh mắt tỏa sáng, ông ta hỏi tiếp.
"Những bản vẽ này nhìn dáng dấp vết mực còn rất mới, đây chính là ngươi vẽ?"
"Đúng vậy."
Diệp Trường Sinh nói, không có gì phải dấu diếm.
"Ngươi là Đúc Kiếm Sư?"
"Không phải, chỉ bất quá trước kia nhìn thấy một ít bản vẽ mà thôi, lại vừa vặn ta có khả năng gặp qua không quên nên vẽ lại."
Diệp Trường Sinh nói dối, Kiếm lâu chủ chuyện hiển nhiên hoàn toàn không tin chuyện hoang đường của Diệp Trường Sinh, bất quá hắn cũng không thèm để ý Diệp Trường Sinh làm sao có được. Chỉ cần bản vẽ là thật, là được rồi.
"Ngươi chờ một chút, chỉ có Đúc Kiếm Sư mới có thể giám định Đúc Kiếm Phổ thật giả, ta phải đi mời Đúc Kiếm Sư đại nhân đã."
Kiếm lâu chủ bây giờ đối với Diệp Trường Sinh thái độ hết sức khách khí, bởi vì hắn biết, đối với những Đúc Kiếm Sư lấy đúc kiếm làm sự nghiệp mà nói, một loại Đúc Kiếm Phổ mà họ chưa từng thấy qua là cả một ý nghĩa to lớn.
Huống chi, thiếu niên đẹp trai trước mắt, nhìn dáng dấp không chỉ có một loại Đúc Kiếm Phổ.
Diệp Trường Sinh không nghĩ tới bán một bản vẽ lại còn có thể kinh động Đúc Kiếm Sư, Đúc Kiếm Sư như là báu vật của Tàng Kiếm Sơn Trang, là cây rút tiền của Tàng Kiếm Sơn Trang, hàng năm vì Tàng Kiếm Sơn Trang cống hiến không biết bao nhiêu ngân lượng.
Sau khi Kiếm Lâu lâu chủ rời đi, nữ đệ tử duyên dáng nhìn Diệp Trường Sinh, nhẹ nhàng nói: "Công tử, cùng ta tới phòng khách quý ngồi xuống."
Bây giờ rất hiển nhiên đem Diệp Trường Sinh làm khách hàng lớn đối đãi, nên không thể để cho hắn đứng bên ngoài được.
Diệp Trường Sinh đi vào theo, cùng nữ đệ tử kia ở chung một phòng, cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của nữ đệ tử đang một mực đánh giá mình, thật là quyến rũ a!
Diệp Trường Sinh dứt khoát nhắm hai mắt lại, làm bộ điều tức.
Đôi chân xinh đẹp mảnh khảnh của nữ đệ tử từ dưới áo choàng duỗi ra, xốc xếch vén lên, thậm chí còn cúi xuống xoa nhẹ bắp chân, có lẽ đứng một lúc lâu có chút buồn ngủ.
Diệp Trường Sinh hai mắt mở ra một cái khe, đúng lúc nhìn thấy đại hung vật nơi đường viền cổ đang rũ xuống của nữ đệ tử.
Phi lễ chớ nhìn, Ta là cậu bé ngoan nha.
Diệp Trường Sinh nhắm mắt lại, không dám nhìn nữa.
...
Cho đến khi Kiếm Lâu lâu chủ mang một tráng hán khôi ngô vội vã đi vào, Diệp Trường Sinh mới mở mắt ra.
Nữ đệ tử đứng dậy hướng về phía tráng hán hành lễ, Diệp Trường Sinh cũng đứng lên chào hỏi
"Đúc kiếm phổ ở nơi nào?"
"Cho ta xem nào."
Tráng hán bụng dạ thẳng thắn, vừa tiến đến liền hỏi Đúc kiếm phổ ở nơi nào?
"Ở đây."
"Bất quá ta hỏi trước một chút giá tiền của Đúc kiếm phổ."
Diệp Trường Sinh nói.
Tráng hán ngồi xuống, tằng hắng một cái, nói.
"Ta là Kiếm Lư Đúc Kiếm Sư Chu Bất Dịch."
"Ta phải xem một chút bản vẽ của ngươi là thật hay giả."
"Về giá tiền thì ngươi yên tâm, Hoàng giai hạ phẩm năm trăm lượng bạc, Hoàng giai trung phẩm hai ngàn lượng bạc, Hoàng giai thượng phẩm năm ngàn lượng bạc, còn huyền cấp thì trên vạn lượng, căn cứ chất lượng đúc kiếm phổ mà có giá cao hơn."
"Trên đây đều là giá mua đứt kiếm phổ, ngươi cũng có thể lựa chọn ăn chia hoa hồng, lúc đầu chúng ta sẽ không trả cho ngươi ngân lượng, nhưng từ lúc bảo kiếm bắt đầu bán ra, mỗi thanh kiếm bán được chúng ta sẽ trả cho ngươi hoa hồng tương ứng."
"Tỉ lệ chia hoa hồng có thể bàn bạc chi tiết."
Nghe Đúc Kiếm Sư Chu Bất Dịch ra giá, Diệp Trường Sinh trong lòng quả thực lấy làm kinh hãi, hắn còn đánh giá thấp giá trị của Đúc Kiếm Phổ a.
Hắn cầm trong tay "Xích Luyện Kiếm Đúc Kiếm Phổ” đưa tới, Xích Luyện kiếm là thanh kiếm nổi tiếng của một tổ chức ma đạo trong Xích U Châu.
Hôm nay cái ma đạo này đã sớm biến mất trong dòng lịch sử, cùng biến mất với nó còn có kỹ thuật đúc kiếm của Xích Luyện Kiếm.
Đúc Kiếm Sư Chu Bất Dịch nhìn đúc kiếm bản vẽ không ngừng gật đầu, tựa hồ đắm chìm trong đó không cách nào tự kềm chế.
Qua vài phút, hắn ngẩng đầu lên nhìn Diệp Trường Sinh.
"Đúc Kiếm phổ này chúng ta mua, ngươi muốn trả một lần hay ăn chia lợi nhuận?"
"Trả một lần đi."
Diệp Trường Sinh nói.
Loại Xích Luyện Kiếm này không có gì đặc thù, Diệp Trường Sinh phỏng đoán nếu ăn chia lợi tức, đến lúc đó bán không được thanh nào thì một phân tiền cũng không kiếm được.
Trong lòng hắn đã có lựa chọn phù hợp để ăn chia hoa hồng, đó là Đúc kiếm phổ của Thu Thủy Kiếm, Tàng Kiếm Sơn Trang hơn ngàn đệ tử, trưởng lão, trong đó tu luyện Thu Thủy Kiếm Pháp sợ là có hơn một nửa.
Mà những người này sẽ là khách hàng tiềm năng của Thu Thủy Kiếm.
"Được, năm trăm lượng bạc, Diệp chủ sự, ngươi đi lấy ngân phiếu cho tiểu huynh đệ này."
Chu Bất Dịch ha ha cười to, tâm tình thật tốt, rồi sau đó nhìn chằm chằm Diệp Trường Sinh.
"Còn nữa không?"