• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kiếm Lư nằm trên một đỉnh núi xanh thẳm rừng cây, đối diện với Kiếm Trủng xa xa nhìn sang.

Kiếm Lư, chính là nơi đúc kiếm cho toàn bộ Tàng Kiếm Sơn Trang, nơi này hội tụ hầu hết đúc kiếm sư cao cấp của Xích U Châu, vì Tàng Kiếm Sơn Trang và những kiếm tu môn phái khác đúc từng chuôi thần binh lợi khí.

Dưới chân núi có một tòa thiết lò to lớn cùng ống khói cao vút, bên trên tỏa ra màn khói như sương mây, đây là lò đúc kiếm.

Phía trước Kiếm Lư là một tòa tiểu lâu bốn tầng, là địa phưởng mua bán kiếm của Tàng Kiếm Sơn Trang - Kiếm Lầu!

Ngoài những thanh kiếm không đủ tiêu chuẩn do Tàng Kiếm Sơn Trang đưa tặng cho đệ tử, những thứ khác đều cần đệ tử dùng ngân lượng hoặc là tích phân để mua.

Diệp Trường Sinh sải bước tới chỗ này, hắn định chọn một chuôi Hoàng giai hạ phẩm trọng kiếm tạm thời dùng, chờ sau này đổi lại một cái khác tốt hơn.

Tiến vào trong Kiếm lầu, lập tức có nữ đệ tử khuôn mặt ưa nhìn tiến lên chào hỏi, tương tự như tiếp tân ở kiếp trước vậy.

Những đệ tử này thật ra chiếm phần lớn trong Tàng Kiếm Sơn Trang, bọn họ rất nhiều người trong đó không có thiên phú tu luyện, thậm chí đều không phải là người của sơn trang, bọn họ gia nhập Sơn Trang cũng chẳng qua là vì trong loạn thế tìm kiếm một nơi che chở, một nơi an toàn để nương thân.

Đôi chân dài của nữ đệ tử lộ ra từ chiếc áo xẻ tà rất hấp dẫn, hết sức mê người, bất quá Diệp Trường Sinh dẫu sao từng gặp qua Hàn Thiên Kiếm Diệp Ngưng Sương cùng Diệp Xảo Xảo, đối với sắc đẹp như thế này đã có miễn dịch nhất định.

"Vị công tử này, ngươi mua kiếm hay là bán kiếm?"

Nữ đệ tử yêu kiều mỉm cười nhìn Diệp Trường Sinh không chút che giấu.

Nàng ở Tàng Kiếm Sơn Trang ít nhất cũng đã mười năm, cho tới bây giờ chưa thấy qua nam đệ tử đẹp trai như Diệp Trường Sinh, nàng dám xác định Diệp Trường Sinh tuyệt đối là người mới tới, nếu như gặp qua Diệp Trường Sinh, cô nhất định sẽ nhớ ra...

"Mua kiếm, cô có bán trọng kiếm không?"

Diệp Trường Sinh trực tiếp hỏi.

Nữ đệ tử định thần lại, khuôn mặt lộ vẻ kinh ngạch, tiểu ca đẹp trai, mi thanh mục tú, thân hình hơi có vẻ gầy nhom này thấy thế nào cũng không giống như là người luyện trọng kiếm.

Đồ chơi kia không phải chỉ dành cho nam nhân lưng hùng vai gấu mới có thể động vào sao?

"Đương nhiên là có, không biết công tử muốn phẩm chất gì?"

"Đi theo ta."

Nữ đệ tử mỉm cười khiêu khích , liếc mắt đưa tình như thu ba lưu chuyển, rồi sau đó xoay người bước đi, eo thon cùng bộ ngực đầy đặn theo gót chân lúc lắc từng đợt .

Mặc dù sắc đẹp của nàng chẳng qua chỉ trên trung bình, nhưng vóc người cùng mị hoặc khí chất là mười phần trọn vẹn.

Diệp Trường Sinh khẩn trương nắm trong tay ba trăm lượng bạc ngân phiếu, đây đều là số tiền hắn có lúc này, hy vọng có thể mua được một chuôi Hoàng giai hạ phẩm trọng kiếm.

Đi theo nữ đệ tử tới phòng trưng bày, bên trong từng chuôi kiếm lóng lánh hàn quang, hình dáng khác nhau được đặt ở chỗ này.

"Những thanh kiếm này đều là Tàng Kiếm Sơn Trang chúng ta sản xuất, so với những thanh kiếm của thợ rèn bình thường chế tạo, tốt hơn không biết bao nhiêu lần."

"Bất quá một lầu đều là Hoàng giai hạ phẩm, công tử nếu không thích những thứ này, có thể cùng ta lên lầu trên."

Cùng Tàng Kiếm Các tương tự, trong Kiếm Lầu này, lầu một là Hoàng giai hạ phẩm, lầu hai lầu ba chính là trung phẩm cùng thượng phẩm, trên lầu bốn chính là bảo kiếm Huyền cấp trở lên.

"Không cần."

Diệp Trường Sinh bây giờ cũng không có tiền mua bảo kiếm cao cấp, hắn thậm chí hoài nghi ba trăm lượng bạc có thể hay không mua được trọng kiếm Hoàng cấp hạ phẩm đây, dẫu sao tài liệu dùng để luyện trọng kiếm so với khinh kiếm giá trị gấp mấy lần thậm chí mấy chục lần.

Diệp Trường Sinh tùy ý đến gần thanh bảo kiếm mới tinh bên cạnh, với nhãn quang của hắn liền nhận ra đây là Thu Thủy Kiếm.

Tuy nhiên Diệp Trường Sinh không thấy từ nào hiện lên trên thân kiếm, hắn lắc đầu một cái, xem ra Hệ Thống của mình đối với các thanh kiếm mới ra lò không phản ứng gì cả.

Hắn ước lượng một chút, trong lầu một này có chừng hơn ba trăm bảo kiếm Hoàng giai hạ phẩm trưng bày, trong đó không chỉ có kiếm mới, cũng có một ít thanh kiếm đã qua sử dụng, trên thân kiếm có chữ viết mờ mờ hiện lên.

Nơi này không phải Kiếm Trủng, Diệp Trường Sinh không dám ở đây sờ lung tung.

Ngoài hắn ra, còn có rất nhiều đệ tử ở chỗ này chọn kiếm, thậm chí Diệp Trường Sinh thấy được một vị khí tức không thua gì Diệp Thanh Thanh, nhìn y phục hắn biết đó là trưởng lão Kiếm Khí Cảnh, ông ta đến đây chọn kiếm có thể là chuẩn bị cho hậu bối hoặc là đệ tử thân truyền của mình chăng.

Bất quá Diệp Trường Sinh cũng không có gì đáng tiếc, nơi này kiếm đã qua sử dụng phẩm chất đều rất thấp, cơ bản đều là loại kiếm hắn đã sờ qua, cũng không thể cho ra thứ tốt gì, nhiều nhất chỉ là một ít Ngộ Kiếm Tán mà thôi.

Trrong số hơn ba trăm thanh kiếm này, Diệp Trường Sinh nhìn thấy ba thanh trọng kiếm đầy bụi nằm im ở góc nhà mà không ai quan tâm.

Nữ đệ tử ánh mắt nhìn Diệp Trường Sinh nói.

"Bởi vì trọng kiếm nhu cầu sử dụng rất ít, cho nên những năm này Kiếm Lư đã không còn đúc trọng kiếm nữa, ba thanh kiếm này đều là hàng tích trữ nhiều năm trước đây."

"Công tử có thích nó không?"

Diệp Trường Sinh trong lòng cảm khái Trọng kiếm cũng quá thảm rồi.

"Ta nhìn một chút."

Trọng kiếm đầu tiên là "Khai sơn kiếm", một trọng kiếm phù hợp với "Khai Sơn Kiếm Pháp" mà hắn đang sử dụng.

Bên cạnh còn có một tấm bảng gỗ, phía trên là lời giới thiệu về Khai Sơn Kiếm.

“Kiếm dài ba thước bốn tấc, nặng chín mươi bảy cân sáu lượng, tài liệu chính là thiết sơn trộn với một ít huyền hỏa thiết tinh, mất bảy bảy bốn mươi chín ngày chế tạo mà thành, đúc kiếm sư là "Diệp Cốc" .

Theo lời nữ đệ tử giới thiệu, Diệp Cốc là một trong năm đúc kiếm sư của Tàng Kiếm Sơn Trang, thân phận cực kỳ tôn quý, địa vị hơn hẳn những trưởng lão bình thường, ông ta chế tạo bảo kiếm tự nhiên cũng rất bất phàm.

Diệp Trường Sinh cảm thấy thanh Khai Sơn Kiếm này rất tốt, lại nhìn hai chuôi kiếm kia, một chuôi tên là "Huyền Trọng", một chuôi tên là "Vạn Quân", đều là Hoàng giai hạ phẩm trọng kiếm, độ nặng cũng không có sai biệt lắm.

"Giá Khai Sơn Kiếm bao nhiêu tiền?"

"Năm trăm lượng bạc, bất quá đệ tử chính thức có chút ưu đãi, bán cho công tử bốn trăm lượng, nếu như công tử là đệ tử chân truyền hoặc là trưởng lão, xét theo thân phận có thể chỉ bán ba trăm lượng bạc thôi."

Nữ đệ tử bán hàng nhìn Diệp Trường Sinh, nuốt nước miếng một cái, cười nói.

"Giá huyền Trọng ra sao ?"

"Cùng một giá tiền."

"Vạn quân thì sao ?"

"Tám trăm lượng, đồng dạng là đệ tử chính thức bớt 20%, chân truyền hoặc là trưởng lão chiết khấu 40%."

Diệp Trường Sinh ho nhẹ để che dấu sự xấu hổ của mình.

"Ni mã, không đủ tiền rồi."

Diệp Trường Sinh mặc dù đoán được trọng kiếm có thể sẽ đắt hơn rất nhiều so với khinh kiếm, nhưng không nghĩ tới nó sẽ có giá cao như vậy.

Một chuôi Hoàng giai hạ phẩm trọng kiếm, lại có giá ngang một chuôi Hoàng giai trung phẩm khinh kiếm.

Một mặt, nó quá đắt.

Mặt khác, là Diệp Trường Sinh quá nghèo.

Hắn vốn tưởng rằng có tiểu phú bà Diệp Xảo Xảo đưa ba trăm lượng tiền phí học thêm là mình có thể xài rất lâu, nhưng nghĩ lại thì mình quá ngây thơ rồi.

"Làm sao đây, tìm Diệp Xảo Xảo mượn tiền?"

Diệp Trường Sinh lắc đầu một cái, hắn không mở miệng được, hắn biết Diệp Xảo Xảo nhất định sẽ cho, nhưng hắn không phải loại người như vậy.

Lần kế học thêm vẫn còn ở một tháng sau, Diệp Trường Sinh cũng không muốn chờ đến khi khi đó.

Hơn nữa hắn còn phải dành ra một trăm lượng bạc để mua đồ ăn, cuối cùng Diệp Trường Sinh hít sâu một hơi, miệng đặt bên tai nữ đệ tử, nữ đệ tử mắc cở đỏ mặt, liền nghe thấy Diệp Trường Sinh chậm rãi nói:

"Nơi này có thu mua Đúc kiếm phổ không?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK