• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu như Bích Ba Kiếm có thể nói chuyện.

Diệp Trường Sinh cảm giác giờ phút này nàng đang rất thoải mãi.

Chủ yếu là thủ pháp của hắn không tồi, đem rỉ sắt trên thân kiếm nhẹ nhàng tiêu trừ, cũng không có làm tổn thương Bích Ba Kiếm, nhẹ nhàng từ từ mà thôi...

Cảm thụ được niềm vui của Bích Ba Kiếm, thủ pháp của hắn càng ngày càng thành thạo.

Bích Ba Kiếm đã từng rỉ sét loang lổ, hôm nay lại sạch sẽ vô cùng, chớp mắt để lộ ra phần thân kiếm sáng bóng.

Tựa như có sự hài lòng của Bích Ba Kiếm truyền đến.

Cùng lúc đó, trong tâm trí Diệp Trường Sinh có thêm một phần ký ức, giống như lúc hắn hoàn thành nguyện ước lần trước.

Ký ức này liên quan đến nhận thức của Diệp Thanh Thanh về "Dưỡng Kiếm Bí Quyết"

Loại cảm giác này có lẽ chính là Diệp Thanh Thanh trước khi chết đối với "Dưỡng Kiếm Bí Quyết" đột nhiên đốn ngộ.

Cứ như là thể hồ quán đỉnh vậy! Diệp Trường Sinh nhận thấy điều gì đó, liền khoanh chân ngồi xuống tiếp nhận.

Đồng thời, đem Ngộ Kiếm Tán trước đó đã pha sẵn, liền một hơi uống sạch.

“Ừng ực.”

Rất nhanh, hai phần hạ phẩm Ngộ Kiếm Tán, một phần thượng phẩm Ngộ Kiếm Tán, toàn bộ đã bị hắn nuốt xong!

“Uhm, có vị tanh tanh như thép gỉ...khó uống thật!”

Diệp Trường Sinh đem Thính Triều Kiếm đặt trước người.

Dưới màn đêm yên tĩnh , hắn có thể cảm nhận được tiếng tim mình đập.

Bình tức tĩnh khí, nín thở tập trung suy nghĩ!

Hắn tranh thủ thời gian hồi tưởng lại khẩu quyết của "Dưỡng Kiếm Quyết", dựa theo kiếm phổ, điều chỉnh tư thế bắt đầu tu luyện!

Vốn lúc đầu còn khó khăn, dần dần càng lúc càng thành thục.

Diệp Trường Sinh nhắm chặt hai mắt, ngồi xuống tựa như lão tăng nhập định.

Tại nơi đan điền, có một vòng xoáy linh khí giờ phút này đang tại chậm rãi hình thành.

Nương theo sự xuất hiện của vòng xoáy, từng chút lực lượng bắt đầu hình thành trong cơ thể hắn.

Diệp Trường Sinh giờ phút này tiến nhập vào một loại không linh cảnh giới mơ hồ, hắn liền lặng lặng kiên nhẫn cảm ngộ.

Võ Tu có các loại công pháp như" Dưỡng Sinh Công "" Thần Chung Mộ Cổ Thung Công "" Bão Sơn Kính "" Kim Cương Bất Phôi Thần Công " tôi luyện khí huyết và rèn luyện khí lực.

Không giống với công pháp Võ Tu tu luyện nội công và ngoài công. Công pháp của Kiếm tu liền đơn giản hơn rất nhiều, trên cơ bản đều là "Dưỡng Kiếm Quyết", hoặc là lấy "Dưỡng Kiếm Quyết" làm cơ sở để mở rộng ra.

Bởi vậy, không riêng gì Tàng Kiếm Sơn Trang, dưới gầm trời này, đại đa số Môn phái kiếm tu đều sử dụng "Dưỡng Kiếm Quyết" làm công pháp trụ cột cho đệ tử.

" Dưỡng Kiếm Quyết " mặc dù là trụ cột kiếm pháp cơ bản nhất, nhưng trải qua vô số tiền bối kiếm tu sử dụng và sủa chữa, hiện tại nó chính là công pháp tốt nhất cho các hậu bối bắt đầu con đường luyện kiếm.

Lão đầu tử truyền cho Diệp Trường Sinh "Dưỡng Kiếm Quyết" tổng cộng chia làm chín tầng.

Kiếm quyết này trên giang hồ lưu truyền rộng rãi, không coi là trân quý gì cả.

Các tiền bối của Tàng Kiếm Sơn Trang đã dựa vào công pháp cơ sở này không ngừng cải tiến, tu bổ. Cuối cùng sáng tạo ra kiếm quyết độc nhất thuộc về Tàng Kiếm Sơn Trang " Tàng Kiếm Quyết ".

Tuy nhiên, đây là kiếm quyết độc môn của Tàng Kiếm Sơn Trang, chỉ có đệ tử chính thức mới có thể tu luyện, hơn nữa tuyệt đối cấm truyền ra bên ngoài!

Cho dù là lão đầu tử thân phận địa vị cao, cũng không có khả năng phá hư quy củ mà âm thầm truyền cho Diệp Trường Sinh hắn.

Công pháp võ học, đối với bất luận cái gì thế lực nào mà nói, đều là vật trân quý nhất, không thể bất truyền!

Giờ phút này Diệp Trường Sinh đang ở trong một loại trạng thái huyền diệu .

Hắn khoanh chân mà ngồi trên mặt đất, ngũ tâm hướng thiên, trên thân Thính Triều Kiếm loáng thoáng có thanh âm hải triều truyền đến.

Ban đêm.

Trăng sáng phản chiếu trên thân kiếm, có một ý cảnh mà hắn mơ hồ cảm nhận.

"Xuân giang triều thủy liên hải bình

Hải thượng minh nguyệt cộng triều sinh"

Diệp Trường Sinh vốn một mực không hiểu thâm ảo của Dưỡng Kiếm Quyết, ngay tại thời khắc này, rốt cuộc hắn cũng có chỗ đột phá!

Oanh!

Trong Đan Điền, Khí Hải bốc lên!

Dưỡng kiếm quyết, đệ nhất tầng!

Dưỡng kiếm quyết, đệ nhị tầng!

Dưỡng kiếm quyết, đệ tam tầng!

Dưỡng kiếm quyết, đệ tứ tầng!

...

Thẳng đến thời điểm đột phá tầng thứ sáu....Khí thế trên người Diệp Trường Sinh mới rút cuộc ngừng lại.

Hắn mở to mắt, trong ánh mắt có một tia sáng bắn ra.

Hư không tựa hồ có tiếng kiếm reo yếu ớt.

Diệp Trường Sinh đứng dậy thở ra một ngụm trọc khí, trên thân thể phát ra thanh âm răng rắc truyền đến.

"Dưỡng Kiếm Quyết đệ lục tầng, cảnh giới của ta hôm nay đã là Bát Phẩm Kiếm Mang rồi."

"Ngộ Kiếm Tán đúng là nghịch thiên, sau khi uống xong, ta liện có cảm giác đốn ngộ."

" Sự hiểu biết Diệp Thanh Thanh về "Dưỡng Kiếm Quyết" quả thực rất sâu, không hổ là Tam phẩm Kiếm Khí cảnh cao thủ."

Diệp Trường Sinh nhìn qua ánh trăng trên bầu trời và cảm nhận được trong cơ thể truyền đến lực lượng mạnh mẽ.

“Dưỡng Kiếm Quyết” tuy rằng không phải dùng để rèn luyện thân thể, thế nhưng là theo cảnh giới tăng lên, vẫn là có thể tăng cường không ít tố chất thân thể đấy.

Diệp Trường Sinh chỉ cảm thấy hiện tại vô cùng đói khát, thoáng cái đột phá quá nhiều cảnh giới, năng lượng tiêu hao cũng cực kì lớn, hoàn hảo là hắn đã sớm lường trước hết thảy rồi.

Vội vàng đem các loại đồ ăn trước đó chuẩn bị là thịt bò, vịt quay toàn bộ lấy ra... Diệp Trường Sinh đã bắt đầu ăn uống như gió cuốn mây tan, đánh chén một lần no căng bụng.

Ăn xong hắn đi đến trên phần đất trống, thử vận động vài cái, chỉ cảm thấy thân thể bây giờ và lúc trước hoàn toàn bất đồng.

"Đây là Bát Phẩm Kiếm Mang cảnh sao?"

Trong đan điền Diệp Trường Sinh, phảng phất có sức mạnh liên tục không ngừng tuôn trào.

Hắn nhìn ra bên ngoài sơn cốc.

Diệp Trường Sinh muốn thử xem bản thân hôm nay đạt đến tình trạng nào.

Hắn vòng quanh Kiếm Trủng, rồi hướng sườn núi Kiếm Trủng mà chạy tới.

Ở chỗ này, Diệp Trường Sinh có thể chứng kiến toàn cảnh Kiếm Trủng.

"Nhiều kiếm như vậy a."

"Đợi ta thu thập xong hết toàn bộ, ta có lẽ cũng là Lục Địa Kiếm Tiên rồi."

"Cũng không biết cự kiếm trung tâm có thể thăm dò hay không."

Diệp Trường Sinh nói thầm, chuôi cự kiếm này hiện tại Diệp Trường Sinh chẳng tìm được manh mối gì cả, trong các trí nhớ trước kia đều không hề có ghi chép về nó.

Diệp Trường Sinh cảm giác nó chỉ là tác phẩm nghệ thuật trưng bày như các tượng đài kiếp trước, chắc chẳng có gì nơi đó.

Đợi đến lúc rời xa chỗ lầu các của lão đầu tử, Diệp Trường Sinh mới ngừng lại được.

Keeng!

Thính Triều Kiếm ra khỏi vỏ!

Hàn quang tỏa ra,

“Hoàng giai thượng phẩm bảo kiếm thật là bất phàm.”

Diệp Trường Sinh cảm thán nói.

Một ý niệm khẽ động.

Trong cơ thể, cỗ lực lượng nương theo cánh tay rồi tới lòng bàn tay truyền vào trong Thính Triều Kiếm.

Rồi sau đó, một tiếng kiếm kêu thanh thúy.

Chỉ thấy trên mũi kiếm Thính Triều, có bạch sắc kiếm quang xuất hiện.

Kiếm quang phun ra nuốt vào, lăng lệ và ác liệt vô cùng!

Diệp Trường Sinh nhìn qua cái cây cổ thụ cong queo bên canh, hắn chém một nhát nhẹ nhàng.

Rặc rặc.

Cái cây cổ thủ liền ngã xuống đất!

Thân cây to cỡ một người ôm bị kiếm quang Thính Triều Kiếm trực tiếp gọt ngang thành hai đoạn.

"Kiếm quang chi uy, khủng bố như vậy!"

Diệp Trường Sinh hít sâu một hơi!

Thính Triều Kiếm tất nhiên sắc bén, nhưng mà sở dĩ có thể dễ dàng gọt đoạn cây cổ thụ, nguyên nhân trọng yếu nhất còn là công lao của kiếm quang!

Đây cũng là thủ đoạn quan trọng nhất của kiếm tu dưới tam phẩm để đối địch.

Mặc ngươi có khí huyết bao trùm cơ thể hay thân thể mình đồng da sắt của Võ Tu.

Một đạo Kiếm quang chém ra, trực tiếp phá nát.

Cái này chính là cực hạn lực công kích của Kiếm Tu!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK