Cốc cốc cốc ~ cốc cốc cốc. Tiếng đập cửa vang lên. “Ai?” Bạch Liên kéo cửa phòng, thứ đầu tiên lọt vào tầm mắt là một cặp mắt trắng dã. Cô nháy mắt, tránh khỏi màu trắng đó. “Nhị Trưởng lão có gì muốn làm?” “Không có chuyện gì thì lão phu không thể tới chào hỏi Thánh Nữ à?” Nhị trưởng lão mỉm cười, nụ cười trên gương mặt già nua ấy đáng lý nên được gọi là hiền từ, nhưng do đôi mắt chỉ còn lại lòng trắng nên ngược lại hết sức tà dị: “Tu vi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.