"Có phải huynh còn muốn nói, chữ giống như người?" Liêm Tước đen mặt, y cũng không phải là Trọng Huyền Thắng, đương nhiên để ý đến thể diện của chính mình, bàn tay to đã lặng lẽ đặt trên sách. Có tư thế như một lời không hợp thì sẽ lấy lại nó. "Chữ giống như người, rất có đạo lý." Khương Vọng không hề hoang mang nói: "Huynh nhìn mấy chữ này, khúc chiết rõ ràng, có tư thế giống như rồng cưỡi mây bay vậy! Xấu đẹp chẳng qua chỉ là cách nhìn mà thôi, thứ cốt yếu vẫn
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.