Trên bàn tiệc, Cát gia tu ừng ực từng ngụm từng ngụm rượu, sắc mắt âm u. Một tên nhãi tu sĩ hoang dã không biết chui ra từ cái lỗ nứt nào lại dám tranh với gã, tuy rằng lúc đó Cát Hằng không biểu hiện ra ngoài, nhưng lại âm thầm ghi hận trong lòng. Hồ quản sự đứng một bên cẩn thận nịnh bợ. Rượu uống chưa đủ đô, bỗng nhiên Cát Hằng nhớ tới điều gì đó, hơi liếc mắt nhìn thoáng qua vò rượu chưa mở niêm phong bên cạnh. "Vò rượu này là đưa cho thằng nhãi kia
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.