Lăng Tiêu Bí Địa, trong lầu nhỏ. Nhìn nữ nhi bảo bối của mình lật sách lung ta lung tung, Diệp Lăng Tiêu không nhịn được mà giật giật mí mắt. Ông ta họ "khụ" một tiếng rồi để quyển sách cổ trong tay xuống, làm như lơ đãng hỏi: "Tiểu tử kia trở về rồi?" "Vâng." Giọng điệu của Diệp Thanh Vũ vẫn rất bình thản không chút gợn sóng, ngắn gọn súc tích. "À..." Diệp Lăng Tiêu lại càng căng thẳng hơn. Ông ta vỗ vỗ xuống cái ghế bên cạnh: "Nữ nhi ngoan, lại đây ngôi đi" "Con không muốn ngồi." "Uống một ngụm
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.