Khương Vọng cảm nhận được rất rõ. Thế quyền của Vương Di Ngô lúc này, cách chiến lực thật sự của hắn rất xa. Niềm tin vô địch thiên hạ kia, đã không còn kiên định. Trong khi một kiếm cuồng vọng này của Khương Vọng, là tận lực phóng thích bản thân, không gì giữ lại. Phá thế, trảm không. Lưỡi kiếm quét về phía cổ, muốn nhẹ nhàng cắt cái đầu kia đi. Nhưng. Như rơi vào bùn lầy! Không khí như trở nên quánh lại, mỗi một tấc không gian đều "chống cự", không cho Trường Tương Tư tiến về phía trước. Trên đầu Vương Di
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.