Chờ khi không còn ai, Khương Vọng vội vàng mở thư, mở được một nửa chợt dừng lại. Trước kia không biết thì cũng thôi, hiện giờ biết trong Thông Thiên cung còn giấu một tia ý chí, bỗng cảm thấy hơi mất tự nhiên, đặc biệt là lúc đọc thư riêng tư như này. Hơi suy tư một chút, tâm thần đã chìm vào Thông Thiên cung. “Khương Yểm, hiện tại ta muốn đọc thư, ta nghĩ phải tạm thời phong bế ngươi lại.” Trong lòng hắn có ý định nhưng vẫn cần phải được Khương Yểm đồng ý, nếu không ngộ
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.