Trúc Bích Quỳnh ôm bản sao đạo thuật Phược Hổ, hào hứng trở về phòng nghiên cứu. Tiểu Tiểu đứng đó, vẻ vẫn chưa hồi hồn khỏi sợ hãi khi thiếu chút nữa bị đuổi đi. Khương Vọng thở dài: "Ngươi ở lại chỗ này, không biết là phúc hay họa." "Đương nhiên là phúc!" Tiểu Tiểu vội vã đáp, có lẽ cảm thấy mình hơi to tiếng, vô thức hạ giọng nhỏ xuống: "Lão gia ngài đã cứu ta, lại còn giúp Tiểu Thúy báo thù. Gặp được ngài, là phúc không biết đã tu luyện mấy đời mới có, sao lại
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.