“Đêm nay ngươi vẫn luôn ngủ ở nhà, không đi đâu cả. Ngươi quyết định đêm mai mới tới theo dõi Phương Hạc Linh, quan sát xem hắn có điểm lạ nào không...” Khương Vọng cảm giác như bản thân đang ngâm mình trong sóng nước ấm áp, mặt nước phủ kín cánh hoa màu trắng. Giọng nói dịu dàng như bồng bềnh tận chân trời, hắn rất thoải mái, muốn vĩnh viễn ngủ lại. Trong thế giới ấm áp vô bờ này, hắn buông bỏ tất cả phòng bị, tất cả trách nhiệm, tất cả hoang mang, tất cả...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.