Người tới là một nam tử trung niên nghiêm nghị mặt chữ điền. Đi tay không tới, nhưng người mặc quan phục —— hiển nhiên là đi quá vội, chưa kịp thay quần áo. Trịnh Thương Minh không nói tiếng nào, cảm thấy xấu hổ tới cực điểm. Vì người này chính là phụ thân của hắn, Bắc nha Đô úy Trịnh Thế. Không còn là đứa trẻ ba tuổi, vậy mà xảy ra chuyện lại còn phải nhọc người nhà ra gánh cho, quả thực là một sự sỉ nhục đối với một người tâm cao khí ngạo như hắn. Mặc quan phục
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.