Qua một đoạn thời gian rất dài, tộc nhân ở phụ cận cổng chào Lâm thị đều câm như hến, không người lên tiếng, cũng không ai xê dịch. Bầu không khí trầm thấp đến đáng sợ. "Chẳng lẽ cứ như vậy để hắn đi?" Lâm Chính Lễ lên tiếng: "Để một gia hoả cửu phẩm Du Mạch cảnh đùa nghịch uy phong Lâm gia?" "Tất cả mọi người." Lâm Chính Nhân quay người lại, thản nhiên nói: "Tán đi." Đám người nhao nhao rời đi, phụ thân của Lâm Chính Nhân cũng không chần chờ, đủ thấy uy vọng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.