Mục lục
Toàn Cầu Tận Thế: Chỗ Tránh Nạn Vô Hạn Thăng Cấp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong số người cuống quýt thoát đi, có người sợ đến mức chạy loạn khắp nơi, cũng có người thất kinh chạy về phía siêu thị!

Trong đó, Vương Mẫn và Hồ Sơn cầm búa và xẻng, bùng nổ ra tốc độ lớn nhất từ trước đến nay chạy về siêu thị, vẻ mặt sợ hãi gõ cửa phòng ngầm dưới đất.

“Người nào?”

Bên kia cửa truyền đến tiếng nói trung khí mười phần,

“Là ta, Vương Mẫn!”

“Hồ Sơn!”

Hai người lớn tiếng la lên. Người ở bên trong nhìn qua lỗ thủy tinh, sau đó mới mở cửa lớn ra.

Bên cửa, một người đàn ông mặt chữ quốc trầm giọng hỏi “Hai người các ngươi tại sao trở lại, Long ca đâu?”

“Long ca... Long ca...”

Hai người lộ ra vẻ sợ hãi.

Người đàn ông mặt chữ quốc nhướng mày, hơi bất an hỏi “Long ca làm sao rồi? Các ngươi gặp phải Chấp Pháp Giả à?”

“Không phải... Long ca hắn... Long ca hắn bị giết!”

Vương Mẫn cười khổ: “Có người nghe được tiếng súng vang lên, chúng ta đi qua xem thử, liền phát hiện thi thể của Long ca.”

“Chết rồi!? Chuyện này...”

Người đàn ông mặt chữ quốc biến sắc, suy nghĩ một chút rồi hỏi “Đối phương có mấy người?”

“Không rõ lắm, nhưng những người theo Long ca đi lục soát đều chết hết!”

“Nhất định là do tên Vương Toàn kia lừa chúng ta, đoán rằng họ Ngô không chỉ có một mình!”

Hồ Sơn hùng hùng hổ hổ, người đàn ông mặt chữ quốc cũng khẽ gật đầu, trầm giọng nói: “Đi, chúng ta đi tìm Vương Toàn hỏi rõ ràng!”

“Tốt!”

Mấy người hô hào, sau đó đi vào bên trong.

Rất nhanh, bọn họ đã đi tới trước mặt Vương Toàn.

Người đàn ông mặt chữ quốc vừa đến đã ra một cái tát, đánh vào trên mặt Vương Toàn!

Bộp một một tiếng, trong khi không kịp đề phòng, Vương Toàn đã bị đánh ngã ra đất, vẻ mặt kinh ngạc nhìn đối phương!

“Chó chết, ngươi dám gạt chúng ta!”

Người đàn ông mặt chữ quốc hung ác mắng một câu.

Vương Mẫn và Hồ Sơn bị súng hù dọa, trong bụng vốn là một bụng lửa, ngay lập tức xông lên quyền cước đấm đá Vương Toàn.

Người xung quanh lạnh nhạt quan sát, không có ai đi lên can.

Chỉ có con gái Vương Toàn là kêu khóc muốn ngăn cản mấy người này lại, nhưng nàng chỉ là một người con gái gầy yếu, làm gì có thể bằng mấy người đàn ông được!

Vương Toàn cắn răng, yên lặng chịu đựng quyền đấm cước đá.

Lúc này, Hồ Sơn nhìn con gái Vương Toàn một chút bỗng nhiên lộ ra vẻ tham lam,

“Vương Toàn, dùng để bồi thường, buổi tối nay con gái ngươi phải theo ta.”

“!!!”

Vương Toàn kinh hãi, đứng phắt dậy, che trước người con gái mình, cắn răng nói: “Ngươi đánh ta thì được, đừng có đánh chủ ý lên con gái ta! Không phải Long ca đã nói rồi sao, đừng động đến con gái của ta!”

“Long ca đều đã chết rồi, nói cái rắm ấy!”

Mấy người liếc nhau, cũng hơi động lòng.

Lúc trước Long ca còn ở, mọi người đều nghe theo hắn. Bây giờ Long ca chết rồi, chẳng phải là...

Phải biết rằng, con gái Vương Toàn chính là một đại mỹ nữ, tuy chỉ có mười tám mười chín, nhưng lại trổ mã duyên dáng yêu kiều, vẻ đẹp xuất chúng, là cô gái đẹp nhất bọn hắn từng gặp!

Trước đó Long ca muốn cầu cạnh Vương Toàn, cho nên mệnh lệnh mọi người không được động đến nàng.

Nhưng bây giờ...

“Bắt lại nàng! Hôm nay ông đây phải sung sướng...”

Ba người dữ tợn xông tới.

Vương Toàn nổi giận gầm lên một tiếng, kéo theo con gái của mình bỏ chạy ra phía ngoài.

Mấy người thấy thế liền vội vàng đuổi theo. Ngay lúc mọi người chạy đến cửa, một hình bóng khổng lồ đã chặn hết tia sáng!

Là một người, một người mặc một bộ quần áo màu vàng!

Bịch!

Vương Toàn té ngã ra đất, con gái của hắn thì va vào trong ngực Ngô Địch.

“Ah!!”

Nàng kinh hô một tiếng, lập tức ngã xuống đất.

Mấy người đuổi theo phía sau đang vui vẻ, nhưng đến khi thấy Ngô Địch thì dồn dập lộ ra vẻ kinh hãi.

Bởi vì... Ngô Địch cầm súng lục trong tay!

“Ngồi xổm xuống!”

Ngô Địch lạnh lùng nói.

Đám người Vương Mẫn ngồi xổm xuống không chút do dự, còn làm ra tư thế hai tay ôm đầu như trên TV.

Vương Toàn cũng bò dậy, nâng con gái của mình, sau đó thấp thỏm nhìn về phía Ngô Địch.

Ngô Địch nhìn lướt qua, sau đó nhìn về phía Vương Toàn.

“Ngươi là người của đội thi công?”

Ngô Địch hơi kinh ngạc.

Chỗ tránh nạn của hắn, là do một đội thi công tư nhân mời tới từ trên diễn đàn xây dựng.

Cùng với một ông chủ đội thi công.

Ông chủ kia là người không tồi, còn đưa cho hắn một giá cả hợp lý.

“Ngươi...”

Vương Toàn nhìn kỹ, thay đổi sắc mặt!

Tất nhiên hắn nhận ra Ngô Địch, tâm thần không yên gật gật đầu.

“Chờ một chút...”

Ngô Địch nhướng mày, nghĩ đến tiền căn hậu quả của chuyện này, kinh ngạc nói: “Là ngươi nói cho bọn họ về chỗ tránh nạn của ta?”

“Xin lỗi...”

Vương Toàn hổ thẹn cúi thấp đầu.

Chính vào lúc này, trên lối đi vào tầng hầm ngầm, người đàn ông mặt chữ quốc đang muốn lui lại,

Ngô Địch bỗng xoay người, nỏ cơ giới trong tay bắn ra ngoài!

Vụt ——!

“Ahhh ——!”

Người đàn ông mặt chữ quốc kêu thảm một tiếng, tên nỏ đã bắn thủng chân của hắn!

“Chờ chút nữa nói chuyện đội thi công! Nơi này là cứ điểm của Long ca đúng không?”

Ngô Địch trầm giọng hỏi.

“Đúng! Đúng!”

Hồ Sơn run rẩy trả lời.

“Đi vào!”

Ngô Địch mệnh lệnh mấy người đi vào.

Tất nhiên không ai dám làm trái, từng người đi về phía trước...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK