Loài người!?
Hàn Hiểu Vụ mơ mơ màng màng, ngơ ngác nhìn Ngô Địch, trong lòng hiện ra một ý nghĩ hoang đường!
Người ngoài hành tinh?
Trước khi Đại Tai Biến đến, trên mạng tràn đầy các lời đồn đoán, trong đó có một lời đồn đoán rất nổi tiếng, chính là “Luận người ngoài hành tinh công kích”.
Nội dung suy đoán Đại Tai Biến xảy ra là do người ngoài hành tinh công kích, để nỗ lực chiếm lĩnh Trái Đất!
Nhưng mà, cái lời đồn đoán này không vững ở trên mặt logic, trước kia Hàn Hiểu Vụ hoàn toàn không tin.
Nhưng bây giờ… Thật sự có người ngoài hành tinh?
Nhìn thấy vẻ ngơ ngác của người trước mắt, Ngô Địch cười ha ha, thỏa mãn thú vui đùa ác của mình một chút.
Nghe được tiếng cười, Hàn Hiểu Vụ mới tỉnh táo lại, bỗng nhiên hiểu được.
Người trước mắt không phải là người ngoài hành tinh gì đó, mà chỉ là một con người, vừa rồi đang trêu đùa nàng!
Nghĩ tới đây, mặt Hàn Hiểu Vụ đỏ tới mang tai, vừa xấu hổ vừa giận dữ đứng dậy.
Nhưng nhớ ra phía sau còn có côn đồ đang đuổi đánh, vội vàng hô: “Đi nhanh thôi! Đám côn đồ đó xuống!”
“Ừm, phụ nữ?”
Ngô Địch sửng sốt, lúc này mới quan sát kỹ người trước mắt.
Mặt trái xoan, da thịt trắng nõn, ngũ quan tinh xảo.
Gương mặt của nàng xuất chúng, trời sinh mang theo một tia anh khí và một tia xinh đẹp!
Điều này làm cho Ngô Địch hơi kinh ngạc, vẻ đẹp của người phụ nữ này lại không thua thiếu nữ trong chỗ tránh nạn!
Nhưng mà... Bây giờ giết người quan trọng hơn!
Ngô Địch lấy lại tinh thần, cười lạnh: “Chỉ sợ bọn họ không đến!”
Vừa nói xong, thanh âm bịch bịch bịch truyền đến.
Một bên là bên phía thang cứu sinh, vài tên côn đồ theo cây thang qua đây, chạy nhanh về phía cửa.
Một bên là cầu thang, đã có côn đồ từ tầng trên chạy xuống, nỗ lực ngăn cản Hàn Hiểu Vụ!
Ngô Địch đã sớm biết đối phương có bao nhiêu người, cũng không do dự, bước vào bên trong gian phòng.
Người ở tầng này đã sớm rời đi hết.
Vài tên côn đồ vừa mới chạy vào phòng khách, liền thấy Ngô Địch!
“Ai đó!?”
Bọn họ kinh hãi, còn chưa kịp kinh hô thì Ngô Địch đã quyết đoán nổ súng!
Hưu ——! Hưu ——! Hưu ——!
Bắn tỉa!
Người xuống chỉ có ba tên, Ngô Địch chỉ bắn bốn phát đã xử lý xong!
Tính ổn định của MP5SD vượt xa Đại Hắc Tinh, điều này giúp tỷ lệ headshot của Ngô Địch cao hơn rất nhiều.
Sau đó, người trên tầng cũng chạy xuống, ước chừng có bảy tám người, cầm gậy gộc đao phủ trong tay, vẻ mặt hưng phấn!
Chờ khi nhìn thấy Hàn Hiểu Vụ ở cửa, bọn họ càng vui sướng hơn!
Sau đó... Bọn họ thấy được Ngô Địch càng vui vẻ hơn so với bọn hắn!
“Biu biu biu biu ——!”
Súng tự động phun ra ngọn lửa!
Ngô Địch không hề do dự, bước ra ngoài cửa lớn, giơ súng tự động lên bắn phá một trận!
Trong hành lang hơi tối, ngọn lửa kèm theo viên đạn lập tức chiếu sáng bốn phía.
Sau đó, là mưa đạn trí mạng!
Băng đạn dung lượng lớn có 96 phát đạn!
Trong thời gian thật ngắn, đã bắn hết sạch!
Mấy tên côn đồ căn bản không phản ứng kịp, từng tên bị mưa đạn bao trùm, trên người xuất hiện từng cái lỗ máu!
Bịch! Bịch! Bịch!
Chờ Ngô Địch bắn hết cả băng đạn, đám lưu manh đều ngã xuống mặt đất.
Trên mặt bọn họ vẫn còn mang theo vẻ hoảng sợ và khó hiểu, chết không nhắm mắt.
“Hừ!”
Ngô Địch hừ lạnh một tiếng, lấy xuống băng đạn dự phòng từ bên hông, “Lách tách” vài tiếng đổi lại.
Tầng trên, mặt sẹo đang kiểm tra vật tư, vẻ mặt nhàn nhã uống một chai sữa.
“Hàn Hiểu Vụ kia chính là một đại mỹ nữ nổi tiếng trong tiểu khu, trước Đại Tai Biến từng làm ở một công ty lớn, trình độ học vấn cao, là tầng lớp tinh anh!”
“Nếu là lúc trước, ta chỉ có thể nhìn lên loại người này. Nhưng bây giờ... Hắc hắc! Ông đây muốn bắn nổ!”
Trong lòng Tiểu Đao ca nóng hừng hực, hận không thể nhanh chóng bắt được Hàn Hiểu Vụ.
Đột nhiên!
Tầng dưới truyền đến tiếng kêu thảm thiết, sau đó là tiếng súng vang lên!
Nhưng nòng giảm thanh của MP5SD quá tốt, trong giây lát Tiểu Đao ca cũng không phân biệt ra được là thứ gì.
“Chuyện gì thế, có người tới cứu rồi hả?”
Tiểu Đao ca nhíu mày, lộ ra vẻ hung ác.
Trong tiểu khu có không ít chỗ tránh nạn gia đình, cũng có khả năng là có người tới cứu!
“Muốn chết! Tiểu Ngũ, Tiểu Vu, cầm súng lên, đi với ta!”
Tiểu Đao ca nói một tiếng, sau đó liền có mười mấy thân tín mang theo súng ống vũ khí đi theo hắn ra ngoài, xuống tầng dưới.
Đi xuống theo cầu thang, vừa mới đi qua một chỗ ngoặt!
Bỗng nhiên!
Hưu ——!
Dây vang lên, một mũi tên nỏ phá không mà đến, bắn thẳng vào Tiểu Đao ca!
Sắc mặt người sau thay đổi, nhanh chóng nấp sau đàn em trong lúc ngàn cân treo sợi tóc!
“Phốc ——!”
Sau một giây, hắn đã thấy một mũi tên sắc bén đâm xuyên qua đầu Tiểu Vu!
“Đây là nỏ gì thế?”
Tiểu Đao ca sợ ngây người, nhưng không chờ hắn phản ứng kịp, súng tự động đã vang lên!
Biu biu biu biu——!
Ngọn lửa xuất hiện lần thứ hai, đột nhiên tập kích, vài người đứng ở phía trước bị bắn nát nhừ, trong nháy mắt đã mất mạng!
“Con mẹ nó, súng tự động!”
“Nổ súng phản kích!”
“Ném vũ khí đập chết hắn!”
Tiểu Đao ca rống giận, giơ súng săn lên nỗ lực ngăn chặn Ngô Địch!
-----
Dịch: MB_Boss