Thời gian trôi qua rất nhanh. Nháy mắt đã qua một giờ. Hàn Hiểu Vụ và Vô Y cùng trở về, báo cáo một vài tình huống. Những nơi khác của chỗ tránh nạn đều rất bình thường, không có tổn hại gì. Ngô Địch xác nhận xong, cũng yên lòng. “Ngô Địch, thật ra ngươi không cần phải... lo lắng như vậy, chỉ là động đất mà thôi.” Hàn Hiểu Vụ hơi trầm ngâm, nói: “Chỗ tránh nạn sẽ không dễ bị hư hại như vậy.” “Ah...” Ngô Địch gãi gãi đầu, bất đắc dĩ nói: “Ta chỉ là...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.