Nhân chi sơ, tính bản thiện.
Nếu như có thể, Ngô Địch cũng muốn làm một người hiền lành, điều kiện đầu tiên là không có nguy hiểm.
Mà đối với loại người như Long ca, nếu như Ngô Địch không quan tâm, nhất định sẽ không ngừng bị đám người Long ca tập kích.
Có súng thì như thế nào?
Âm thầm bắn một nỏ tới, Ngô Địch cũng không phải là đao thương bất nhập, nói không chừng sẽ bị một mũi tên bắn chết.
Huống hồ, chuyện này chỉ là nguy hiểm đơn giản nhất.
Tên nỏ thì có thể dùng áo giáp để phòng ngự, nhưng nếu như kẻ địch làm ra một chút âm mưu quỷ kế thì sao?
Không có đạo lý ngàn ngày đề phòng trộm.
Mà chuyện này, cũng là nguyên nhân Ngô Địch tàn nhẫn hạ sát thủ, kiên quyết giết đám người Long ca!
“Bây giờ mới chỉ khởi đầu Đại Tai Biến, người như Long ca đã bắt đầu làm bậy. Cực quang còn chưa biến mất, cường độ phóng xạ mỗi ngày đều đang tăng lên!”
“Qua một thời gian nữa, cường độ phóng xạ bên ngoài sẽ vượt chỉ tiêu!”
“Đến lúc đó, các loại nguy hiểm sẽ theo nhau mà đến. Ta không thể dừng lại, phải làm xong chuẩn bị vẹn toàn!”
Ngô Địch nằm ở trên giường, suy tính cho tương lai.
Đại Tai Biến đã bắt đầu, chậm rãi lộ ra vẻ dữ tợn.
Giống như một con cự thú tiền sử, đang hé mở răng nanh!
Ánh sáng mặt trời bùng nổ vô cùng quỷ dị, cho dù là Viện Khoa Học cũng chỉ có thể cho ra một kết luận đại khái!
Thứ nhất, động đất sóng thần!
Thứ hai, thời đại Băng Hà!
Động đất sóng thần không có vấn đề gì lớn. Xung quanh thành phố Hà Dương chỉ có một dòng sông lớn và mấy nhánh sông nhỏ, không đến mức xảy ra tai nạn sóng thần!
Mà động đất, chỗ tránh nạn của Ngô Địch cũng không phải ăn chay, bảo đảm an toàn là chuyện không có vấn đề gì.
Nhưng nếu như tiến vào thời đại băng hà...
“Nhiệt độ cao có thể duy trì liên tục tới khi nào?”
“Mảnh vỡ thiên thạch ảnh hưởng, sẽ kéo dài bao lâu?”
Ngô Địch chau mày thở dài.
Hắn đứng dậy đi rửa mặt, lại ăn qua loa bữa sáng.
Bởi vì lấy được một xe vật tư từ hầm ngầm của siêu thị, nhà kho của Ngô Địch không có chỗ để, cho nên chỉ có thể để ở cạnh cửa.
Hắn làm bữa sáng rất đơn giản, một chén cháo, một chút dưa cải, mấy miếng thịt nướng.
Số lượng không nhiều, nhưng đủ cung cấp năng lượng cho thân thể một người.
Chỉ là,... Ngô Địch do dự một chút, cuối cùng đi tới phòng chữa bệnh.
Trên giường nhỏ trong phòng chữa bệnh, tiểu mỹ nữ bị thương trên người đang nhắm mắt ngủ.
Hỏa hoạn hôm qua đã làm cho thân thể trắng nõn của nàng có thêm mấy vết thương, nhưng hắn vẫn không đỡ được mị lực của nàng.
Ngô Địch nhớ lại ngày hôm qua, trong lòng bỗng nóng lên.
Vội vàng hít thở sâu mấy hơi, mới bình tĩnh trở lại.
“Tỉnh chưa?”
Ngô Địch đi tới.
Tiểu mỹ nữ không có động tĩnh.
Suy nghĩ một chút, Ngô Địch đi ra ngoài bưng tới cháo và đồ ăn sáng, dùng cái muôi bỏ đồ ăn sáng vào trong cháo, sau đó khuấy đều.
Tiếp theo nâng tiểu mỹ nữ dậy, vỗ vỗ gương mặt nhỏ nhắn của nàng.
Thiếu nữ mơ màng tỉnh lại, hai mắt vẫn không có thần thái, dường như còn dừng lại ở trong vụ nổ và lửa lớn ngày hôm qua.
Dù sao Ngô Địch chưa được thấy chuyện xảy ra, cho nên cũng không rõ sự đau đớn trong lòng thiếu nữ.
Nhưng hắn cũng không để ý chuyện này.
Nhẹ nhàng đẩy miệng của thiếu nữ ra, múc từng muỗng từng muỗng cháo đút cho nàng.
Một lát sau, Ngô Địch thở phào nhẹ nhõm, cúi đầu nhìn thoáng qua da thịt trắng nõn của thiếu nữ, đỡ nàng tiếp tục nằm xuống, sau đó bưng khay đi ra ngoài.
Cạch!
Cửa phòng chữa đóng lại.
Thiếu nữ với hai mắt không thần thái lúc đầu bỗng nhiên nhắm mắt lại, trên gương mặt trắng nõn hiện lên một tia đỏ bừng.
...
Phòng khách, Ngô Địch đang lên mạng.
Bỗng nhiên, có một tin gửi tới từ diễn đàn.
A Triết: “Vô Địch, ngươi tìm ta có việc gì?”
A Triết là một đại lão cải tiến xe cộ trên diễn đàn, năm 2012 tới nay, vẫn luôn làm buôn bán với những người yêu thích tận thế.
Trong đó, cải tiến xe cộ chính là công việc chủ yếu của hắn!
Đến năm 2021, hắn làm 9 năm, ở phương diện cải tiến phương diện, không có ai tinh thông bằng hắn!
Khi Ngô Địch nhìn thấy xe của mình bị hỏng, đã nghĩ đến việc tìm người cải tiến một chút, cho nên đã gửi tin tức cho “A Triết”, không nghĩ tới đến bây giờ đối phương mới trả lời.
Ngô Địch hơi do dự, trả lời: “Ta đây! A Triết, ta muốn một chiếc xe tốt!”
A Triết: “Được, cuối cùng ngươi cũng nhắn tin cho ta! Ta nói rồi, sớm muộn gì ngươi cũng cần một chiếc xe tải tận thế!”
Ngô Địch: “Xe tải tận thế cỡ lớn thì thôi. Ta cần một chiếc xe có công năng càng phức tạp càng tốt, tốt nhất là có vũ khí...”
A Triết: “Được lắm, người anh em có ý tưởng rất tốt! Không có vấn đề gì! Ngày mai, ta sẽ kéo qua cho ngươi một chiếc xe tận thế tốt!”
Ngô Địch: “Ừm, đến lúc đó gọi ta!”
Liên hệ xong, Ngô Địch mặc quần áo phòng phóng xạ vào, đi ra bên ngoài chỗ tránh nạn.
Bởi vì mảnh vỡ thiên thạch rơi xuống Hà Dương, cho nên thành phố vệ tinh thứ ba ít nhiều cũng bị lan đến.
Hắn ở bên ngoài kho xe đẩy, xe bên trong cũng đã hỏng mất.
Ngô Địch lái tới một chiến xe nhỏ, cũng đã gần hỏng.
Hơi suy nghĩ một chút, lấy móc câu tới, dùng xe nhỏ kéo xe hỏng bỏ ra ven đường.
Tiếp đó thanh lý kho xe đẩy!
Làm bảy làm tám, không biết lúc nào đã đến hoàng hôn!
“Mệt chết ta rồi!”
Ngô Địch tựa lưng vào tường gara.
Hắn ngẩng đầu nhìn ra ngoài, cực quang bảy màu phía chân trời vẫn còn đó.
Giống như nắng gắt, vĩnh hằng bất hủ!