“A a a a a!” ... Một tiếng hét thảm vang lên. Làm cho Hàn Hiểu Vụ bị giật mình tỉnh lại. Nàng kinh nghi bất định nhìn bốn phía, nhưng tiếng kêu thảm tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh. Nàng dụi dụi mắt, có hơi kỳ quái. “Ảo giác?” “Làm sao lại cảm thấy tiếng kêu thảm kia có chút quen thuộc.” Thanh âm biến mất có hơi nhanh, Hàn Hiểu Vụ cũng chỉ mới tỉnh, cho nên không suy nghĩ nhiều nữa, ngáp một cái rồi lười nhác duỗi người! Rất thoải mái! Lần đầu tiên nàng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.