“Không đâu, sao vậy? Lại muốn giao dịch nữa à?” Ngô Địch cười cười, thiếu nữ mím môi một cái, trong đôi mắt to tròn cũng ẩn hiện ý cười. “Không phải chứ đại thần, bây giờ ngươi chỉ để ý tới vật tư thôi hả?” “Khụ khụ, không phải…” Ngô Địch lúng túng cười cười, Tiểu Quả Tử cũng chỉ chọc hắn một chút, sau đó nghiêm mặt lại nói với hắn: “Ngô Địch ca ca, nói chính sự! Ta và mẹ muốn nương nhờ ngươi, có được không?” “Hả? Đương nhiên là được!” Ngô Địch nhíu mày, gật...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.