Hôm sau! Ngày 19 tháng 5, 6h30p! Lại là một buổi sáng sớm, Ngô Địch tỉnh lại, cả người nhẹ nhàng khoan khoái. Hắn được nghỉ ngơi tốt rồi, cảm giác cả người đều nhẹ nhõm hẳn. "Aiz, thoải mái quá!" Ngô Địch duỗi người, vỗ vỗ tay rồi né hai thân thể trắng nõn, rón rén đi ra ngoài. Rửa mặt xong, Ngô Địch vừa đến phòng khách thì nhìn thấy cửa phòng ngủ phụ mở ra, Tiểu Quả Tử hốt hoảng chạy vọt ra. "Làm sao vậy?" Ngô Địch tò mò hỏi. Thiếu nữ rõ ràng có phần...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.