Nghĩ đến vật liệu phiếm sinh mệnh dùng để chế thuốc gen này. Nhất băng nhất hỏa. Có vẻ như vừa vặn tương ứng với hai mẹ con sắp đến kia. Ánh mắt Ngô Địch khẽ chuyển, không khỏi thản nhiên cười. Có lẽ đây chính là duyên phận! Suy nghĩ như vậy, Ngô Địch vui tươi hớn hở đi về phòng khách, nghỉ ngơi một hồi. Sau bữa cơm tối. Ngô Địch đang định bắt đầu một đêm “chơi đùa” vui vẻ. Bỗng nhiên, một cuộc trò chuyện nhảy lên! Đương nhiên không phải qua điện thoại, mà là...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.