“Chẳng lẽ nó ăn sắt?” Ngô Địch cười một tiếng. Bỗng nhiên! Gấu trúc bảo bảo dường như nghe hiểu lời của Ngô Địch, đột nhiên kêu lên! “Gee!” “Gee!” “Gee!” Gấp gáp kêu lên vài tiếng ngắn. Gấu trúc bảo bảo kêu lên vô cùng kỳ quái! “…” Ngô Địch có chút kinh ngạc cúi đầu xuống. Ngay sau đó, giọng điện tử của Vô Thiên vang lên. “Tìm ra tư liệu!” “Chủ nhân, tìm ra tư liệu có lẽ hữu dụng với ngài!” “Cách gấu trúc con câu thông với thế giới bên ngoài khá là đơn giản....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.