Ngày 22 tháng 12. Lại là một đêm không ngủ, Ngô Địch ngủ một mạch đến tám chín giờ mới tỉnh lại, tinh thần tỏa sáng, rất thoải mái. Cảm giác này làm hắn thấy rất mỹ mãn! “Đây mới gọi là sống chứ.” Ngô Địch thở dài, cảm nhận được sức mạnh cuồn cuộn trong thân thể, không nhịn được siết chặt nắm đấm! Lấy thể lực của hắn hôm nay, dù có ác chiến ba ngày ba đêm cũng không thành vấn đề! Một quyền đấm qua, có thể đánh chết một con trâu! Nếu như còn ở...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.