Cái áo sơ mi này đúng là áo của Ngô Địch, không biết tại sao lại nằm trên người của Tiểu Quả Tử. Nàng nháy mắt một cái, gương mặt nhỏ nhắn thuần khiết nở một nụ cười tươi rói. “Hôm qua, lúc tắm xong tiện tay cầm lấy, cũng không còn cách nào khác…Trong tủ quần áo không có quần áo thích hợp với ta!” Nghe thấy vậy, Ngô Địch đang thưởng thức dáng người nàng không khỏi sửng sốt, nói: “Ta nhớ rõ, lần trước lấy về rất nhiều quần áo của thiếu nữ, trong tủ quần áo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.