Ngô Địch lắc đầu cảm thán, đổi một hình ảnh khác. Trên đỉnh của một tòa biệt thự, có máy bay trực thăng đậu ở đó, Trần Đại Lang, Trần Nhị Lang và một vài bảo vệ được trang bị vũ trang hạng nặng leo lên trực thăng, cuống quít chạy trốn. “Chỗ tránh nạn khu biệt thự...” “Xem như xong đời rồi.” Ngô Địch nhẹ giọng nói, đôi mắt híp lại. Chỗ tránh nạn “phú hào” này có thiết bị đầy đủ, vật tư phong phú, giờ đây đã trở thành một mảnh đất chết. Đổi hình ảnh. Hai...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.