Mục lục
Toàn Cầu Tận Thế: Chỗ Tránh Nạn Vô Hạn Thăng Cấp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Điểm tích phân không hề giảm bớt, ngược lại còn gia tăng.

Tất nhiên Ngô Địch có ý tưởng khác!

Nếu muốn diệt hang ổ côn đồ, một là phải có hỏa lực tuyệt đối.

Điểm này, “MP5SD” đã có thể thỏa mãn.

Hai là an toàn phải đảm bảo hơn!

Nói đơn giản, công phòng nhất thể,

Súng tự động là công.

Mà hộ giáp, chính là phòng!

Ở trước Đại Tai Biến, áo chống đạn là thứ bị quốc gia cấm chỉ mua bán, Ngô Địch không quyền không thế, tất nhiên không thể mua được.

Tuy hắn từng nỗ lực giao dịch áo chống đạn với những người khác, nhưng sau khi bọn họ cân nhắc suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn từ chối hắn.

Nhưng mà, kẻ địch chỉ có một chút súng săn uy lực tạm được, điểm này có thể nhằm vào!

“Làm một tầng bọc thép bên ngoài thân thể là được rồi.”

Ngô Địch đã sớm có kế hoạch, đi tới nhà kho, lấy ra một chút mảnh thép nhỏ, sau đó lợi dụng sợi dây xâu chuỗi chúng vào với nhau, sau đó bỏ vào một cái tủ treo quần áo trống!

“Cơ Giới Chi Não, cái này cũng xem như một bộ áo giáp chứ!!”

Ngô Địch cười nói.

Cơ Giới Chi Não: “...”

Một đống mảnh thép nhỏ, một vài sợi dây, đã thành hộ giáp rồi sao?

...

« Áo giáp cực kỳ đơn sơ »

Có thể thăng cấp!

Phương hướng thăng cấp: Áo chống đạn sắt thép.

Chi nhánh: Tạo Hình (100), Áo thép (100).

Giới thiệu: Quần áo nát như vậy, điên rồi sao?

...

“Tạo hình mà cũng cần 100 điểm tích lũy? Thật là đen!”

Mặt Ngô Địch tối sầm lại.

Nhưng may vá thứ này cũng không phải một lập trình viên như hắn có thể giải quyết được, cho nên cũng chỉ có thể ấn chọn!

Sau một giây, 200 điểm tích lũy biến mất.

Trong tủ treo quần áo, “Tạp vật” bỗng biến thành một bộ áo sắt thép.

Chia làm mũ giáp, ống tay áo, quần, bao tay, giày ống cao.

Ngô Địch lấy ra nhìn thoáng qua, chủ thể quần áo là nhiều tầng thép mảnh nhỏ chia tách ra!

Nhưng đóng lại nhìn một chút, thì có cảm giác như Ngân Quang Khải!

Đương nhiên, loại áo giáp sắt này có điểm giống “Giáp bó” thời cổ đại, dùng sợi dây nối liền thành một thể.

Ngô Địch thoả mãn gật đầu, bắt đầu thí nghiệm!

Trước tiên, là nỏ!

Tên nỏ xạ kích, sau mười hai phát tên nỏ, kết quả là áo giáp sắt không hề tổn hại chút nào!

Sau đó là Đại Hắc Tinh, nổ vang hai tiếng, viên đạn bắn ra, bên trên tầng thép mảnh xuất hiện vết lõm, nhưng vẫn chưa tổn hại!

Rất rõ ràng, loại áo giáp sắt này đủ để bảo vệ người sử dụng trong một trận bắn nhau cỡ nhỏ!

“Mẹ nó! Loạn giết!”

Ngô Địch cười ha ha, nhưng vẫn chưa dùng súng tự động thí nghiệm.

Nói đùa, tốc độ bắn 800 phát/s của súng tự động là đùa giỡn sao?

“Vẫn còn điểm tích phân!”

Ngô Địch do dự một chút, sau đó đi tới trước đài vũ khí, lựa chọn nỏ.

Một lát sau, hắn lựa chọn một loại “Nỏ cơ giới tam giác”.

Loại nỏ này có tiếng là “Súng ngắm” trong cơ giới nỏ, có thể xác định điểm ám sát kẻ địch ở tầm xa!

Chế tạo mười hai mũi tên nỏ, lại chế tạo thêm một thanh “Loan đao thép ròng”, lúc này mới tiêu xài hết điểm tích lũy.

“Điểm tích phân còn lại: 2.”

“Người xưa nói, báo thù không cách đêm!”

“Ta chờ cả đêm, đã cho các ngươi quá nhiều thời gian!”

Ngô Địch chuẩn bị kỹ càng, sau đó ăn một bữa trưa ngon lành, thuận tiện đút cho thiếu nữ ăn.

Tiếp đó đi tới nhà kho, bỏ niêm phong một cái rương!

Bên trong, là một máy bay không người lái màu trắng!

Là sản phẩm của một hãng buôn bán máy bay không người lái dân dụng trong thế giới này, Hoàng Hà số năm!

Thứ đồ tốt như máy bay không người này, Ngô Địch mua được sáu cái!

Tất nhiên bình thường không dùng tới, nhưng bây giờ đi đến hang ổ của côn đồ, tất nhiên sẽ không thể thiếu máy bay không người lái!

“Đã đến giờ săn bắn!”

Ngô Địch đằng đằng sát khí, mặc quần áo phòng phóng xạ vào, phủ thêm áo giáp sắt, bên hông đeo loan đao, tay trái cầm súng tự động, tay phải có “Cơ giới nỏ tam giác”, trong ba lô thì có đạn các thứ cần thiết.

Vào lúc này, tư thế của hắn hiên ngang như một vị Tử Thần, chuẩn bị tiễn kẻ địch lên đường!

Nhưng mà, đẹp trai không quá ba giây, bởi vì đeo quá nhiều đồ làm Ngô Địch không cẩn thận ngã sấp như chó ăn cứt, hùng hùng hổ hổ đứng dậy, không trang bức nữa, vận chuyển từng nhóm ra khỏi chỗ tránh nạn!

...

Lên xe, khởi động, lái ra khỏi gara.

Nắng gắt treo cao trên bầu trời, thể hiện ra kích thước kinh khủng của nó với người trần.

Nhiệt độ vẫn rất thấp, mặt trời chiếu khắp mọi nơi, nhưng sự ấm áp lại vô ảnh vô tung.

Ngày này, không có chuyên gia truyền thụ và giải thích cho mọi người vì sao.

Mọi người chỉ có thể mơ hồ cảm thấy lo sợ, nguy hiểm dường như một con dã thú ẩn dấu trong bóng tối, tùy thời chuẩn bị lao ra.

Ngô Địch nhìn lên bầu trời, vừa lái xe đi thành phố vệ tinh thứ hai, vừa điều chỉnh thử máy bay không người lái.

Khoa học kỹ thuật đời này tiên tiến hơn so với kiếp trước, cho nên máy bay không người cũng tốt hơn.

Hắn lại tự mình biên soạn ra hệ thống điều khiển, làm cho việc dùng máy bay không người lái dễ dàng hơn.

Nửa giờ sau, hắn đến gần bãi xe hỏng,

Từ xa, máy bay không người lái bay lên không, lượn tới bầu trời trên bãi xe hỏng!

Camera gắn bên trên chuyển động, truyền hình ảnh về máy tính trên tay Ngô Địch.

Ngô Địch quan sát tỉ mỉ một lượt, điều khiển máy bay không người lái tra xét bốn phía, sau đó đưa ra kết luận!

Kẻ địch không mai phục ở chỗ này!

Nếu đã không có chuyện gì, Ngô Địch cũng sẽ không nghĩ lung tung, trực tiếp lái xe đi vòng qua, tiếp tục hướng về phía thành phố vệ tinh thứ hai!

-----

Dịch: MB_Boss

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK