“Cây trâm gỗ đó không cẩn thận nhét vào đâu rồi sao?” Ngô Địch có hơi nghi hoặc. “Ban đầu ta cũng nghĩ rằng không cẩn thận nhét ở đâu đó thôi, nhưng mà bình thường ta đều mang nó theo bên người.” Mỹ phụ bất đắc dĩ nói: “Ngày hôm nay, không biết sao, sao lại không thấy bóng dáng nó đâu cả.” “Ừm, cả ngày hôm nay ngươi đều nghỉ ngơi ở trong phòng phải không.” Ánh mắt Ngô Địch khẽ động. Mỹ phụ cắn cắn môi, lắc đầu: “Không phải, trước đó ta có đi ra ngoài,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.