Mục lục
Mau Xuyên Bệnh Kiều Nam Chủ Hắn Lại Ghen Tị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Editor: Cà Chua
- -----------------------------
Phó Đình Xuyên đau lòng, cẩn thận từng li từng tí đưa tay chạm nhẹ mặt nàng, “Đau không? Rốt cuộc là ai đánh em? Người kia trông như thế nào?”
Bạch Giai Ninh chảy nư.ớc mắt, ánh mắt cố ý nhìn về phía trong phòng ngủ Khúc Yên.
Phó Đình Xuyên theo nàng ánh mắt nhìn lại, vô thức bác bỏ nó: “Không phải là Khúc Yên, cô ta không có lá gan này.”
Bạch Giai Ninh khóc đến càng thêm lợi hại, nức nở nói: “Em cũng không dám tuỳ tiện, nhưng mà thời điểm nam nhân kia đánh em, miệng còn nói, nhìn xem cô còn cướp nam nhân của Khúc tiểu thư hay không , còn nói cái gì thu tiền tài của người liền thay người làm việc, lần sau muốn triệt để hủy đi mặt của em......”
Phó Đình Xuyên nghe xong, sắc mặt đột nhiên âm u lạnh lẽo xuống.
“Khúc Yên, cô vậy mà làm ra loại chuyện mất trí này!”
Hắn tàn khốc nói, “Co có gì bất mãn, nhắm vào tôi.


Cô gọi người đem Giai Ninh đánh thành dạng này, tôi có thể báo cảnh sát để cho cô ngồi tù!”
Khúc Yên môi hồng hơi nhếch, cười: “Được, chúng ta báo cảnh sát.

Nhường cảnh sát đến xem, đến cùng ai mới ngồi tù.”
Bạch Giai Ninh lập tức kéo lấy ống tay áo Phó Đình Xuyên, ủy khuất nhỏ giọng nói: “Tính một chút, Xuyên ca ca, coi như em xui xẻo a......!Khúc tiểu thư hiểu lầm chúng ta có quan hệ mờ ám, khó tránh khỏi tức giận.”
“Nàng tức giận liền có thể đánh người? Lại còn muốn hủy mặt của em, tâm địa ác độc!”
Phó Đình Xuyên lên cơn giận dữ, quát lên, “Khúc Yên, cô bây giờ lập tức xin lỗi Giai Ninh, bằng không, cô để cho người ta đánh Giai Ninh chỗ nào, tôi cũng như cũ hoàn trả!”
Bạch Giai Ninh núp ở sau lưng Phó Đình Xuyên, liếc trộm Khúc Yên, đáy mắt không giấu được vẻ dương dương đắc ý.
Phảng phất khoe khoang thị uy: Xem đi! Coi như cô có thể đem nam nhân gọi về, ta vẫn có biện pháp cho cô thua rất khó coi.
Khúc Yên liếc mắt nhìn tiểu bạch hoa tâm cơ nói: “Xin lỗi? Cô ta xin lỗi ta thì còn tạm được.”
Bạch Giai Ninh đáng thương khóc nức nở: “Là ta không tốt......!Coi như Khúc tiểu thư là người sai khiến người khác đánh ta, cô ấy cũng chỉ là nhất thời xúc động, Xuyên ca ca cũng đừng trách nàng.”
Khúc Yên bỗng nhiên từ trên giường xuống, nhanh chân đi về phía nàng.

ngôn tình hài
Bạch Giai Ninh sợ hết hồn, run rẩy nói: “Khúc, Khúc tiểu thư, cô muốn làm gì? Ngay trước Xuyên ca ca, chẳng lẽ cô còn muốn đánh tôi sao?”
Khúc Yên nhếch môi, cười phong tình vạn chủng: “Đánh cô đánh liền cô, như thế nào, ta còn không đánh nổi?”
Nàng lời còn chưa dứt, bàn tay trắng nõn vung lên, một cái tát liền rơi xuống bên trên nửa bên mặt sưng đỏ kia của Bạch Giai Ninh.
Bạch Giai Ninh “a” một tiếng hét thảm.

Vốn là gương mặt sưng vù, lập tức sưng thêm, đầu tựa như heo.
“Cô, cô đánh tôi!”
“Chính là đánh cô đó.”
Khúc Yên vuốt vuốt cổ tay, rảnh rỗi nói, “Cô không phải là thiếu đánh sao? Chính mình chạy đến căn hộ của tôi, còn dám nói xấu tôi sai khiến người khác đánh cô.

Cô cho rằng người có đầu óc, đều cùng cô tiến vào nước?”
Khúc Yên mắng chửi người không mang theo nửa câu thô tụ.c, lại làm cho Bạch Giai Ninh nghe sắc mặt trắng bệch.
“Cô đã có lá gan chạy đến địa bàn của tôi, hôm nay tôi liền cùng cô tính toán tổng nợ.”
Khúc Yên không nhanh không chậm nói, “Thứ nhất, cô câu dẫn người có vợ thì cũng thôi đi, vẫn còn ác độc hẹn gặp mặt một nữ nhân có bệnh trầm cảm, có ý định kích động nàng.”
Căn cứ tư liệu nàng có được từ hệ thống, Bạch Giai Ninh đã sớm âm thầm điều tra qua nguyên chủ.
Nàng biết nguyên chủ có bệnh trầm cảm, cho nên cố ý hẹn nguyên chủ gặp mặt.
Lúc gặp mặt, Bạch Giai Ninh nói rất nhiều lời khiêu khích, có chủ ý kích động nguyên chủ.
Bởi vậy dẫn đến nguyên chủ sau khi về nhà tăng thêm lượng thuốc, vô ý mà chết.

“Tôi không có......” Bạch Giai Ninh sắc mặt biến hóa, yếu đuối nhìn về phía Phó Đình Xuyên, “Xuyên ca ca, anh tin tưởng em, em không có làm......”
Nhưng mà nàng bây giờ mặt sưng phù giống đầu heo, Phó Đình Xuyên lại yêu thương nàng, cũng nhìn không được, hơi quay mặt đi.
Bạch Giai Ninh hận đến cắn răng.
Khúc Yên tiếp tục nói: “Thứ hai, cô vừa rồi ở trong ga-ra bị người đánh a? Cô có biết không? Trong ga-ra có giám sát, tôi bây giờ liền ra tra camera giám sát, xem rốt cuộc là ai đánh cô.”
Điểm này, Bạch Giai Ninh cũng không sợ, nhô cái eo lên nói: “Cô liền tra đi!”
Khúc Yên nhìn nàng như vậy, liền biết nàng chắc chắn hối lộ nhân viên bên trong phòng giám sát, động tay động chân.
Khúc Yên cười khẩy.
Chút thủ đoạn này, dám cùng với nàng chơi tâm cơ.
Còn non lắm..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK