“Tôi thích......” Trong đầu Khúc Yên bỗng nhiên lướt qua một hình ảnh.
Đó là một người đàn ông.
Không nhìn rõ dung mạo.
Nhưng trên người hắn có ấn ký hỏa diễm.
Dường như cô đã từng gặp trong các thế giới nhiệm vụ trước.
“Sao?” Cố Vân Thâm thấy cô như đang nhớ về ai đó, không khỏi nhíu mày.
“Không có gì, chỉ là đột nhiên nghĩ đến một người.” Khúc Yên lắc đầu, gần đây cô càng ngày càng dễ nhớ lại ký ức trước kia.
“Người đàn ông chặn cô ở ngoài cửa?” Cố Vân Thâm hỏi.
“A?” Khúc Yên không khỏi cong mắt nở nụ cười, “Anh còn nhớ chuyện này sao. Anh ấy cũng không phải cố ý, tôi có thể hiểu được.”
Cố Vân Thâm khẽ nheo mắt, giống như không có gì khác biệt nói: “Có đôi khi thông cảm quá mức cho đối phương cũng chưa chắc là chuyện tốt. Con gái vẫn phải có chí khí của mình.”
“Vậy tôi nên cứng rắn với anh ấy hơn một chút?”
“Ừ.”
Cố Vân Thâm mấp máy môi, không nói gì thêm.
Mặt Khúc Yên đầy ý cười, cúi đầu xuống, ung dung cắt bò bít tết ăn.
Ăn một hồi, cô mới ngẩng đầu, hỏi: “Tiểu Cố, vậy còn anh? Anh vẫn chưa nói anh thích cô gái thế nào?”
Cố Vân Thâm không ăn nữa, đẩy đĩa ra trước mặt, nhẹ giọng, nói: “Tôi thích người như cô vậy.”
Khúc Yên nhất thời sững sờ.
Cố Vân Thâm giống như chưa nói gì, cầm ly cà phê, nhấp một ngụm.
Khúc Yên đang muốn hỏi, lúc này, điện thoại Cố Vân Thâm đặt trên mặt bàn vừa vặn vang lên.
Cố Vân Thâm nói với cô một tiếng xin lỗi, tiếp đó nhận điện thoại.
Hắn nghe điện thoại phút chốc, sắc mặt khẽ biến.
“Có chuyện gì không?” Khúc Yên ân cần hỏi.
“Thật xin lỗi, Tiếu Ngôn, tôi có việc gấp cần xử lý.” Cố Vân Thâm xin lỗi, “Bữa cơm hôm nay không trọn vẹn, hy vọng lần sau còn có thể mời cô một lần nữa.”
“Không sao, anh có việc thì cứ đi trước đi.”
Cố Vân Thâm gọi phục vụ thanh toán hóa đơn rồi mới nói với Khúc Yên: “Cô cứ từ từ ăn, về đến nhà rồi gửi tin nhắn cho tôi, để tôi biết cô đã về an toàn.”
“Được, bái bai!” Khúc Yên phất phất tay.
Cô có chút hiếu kỳ rốt cuộc có chuyện gì mà Cố Vân Thâm gấp như vậy.
Sau khi Cố Vân Thâm đi, Khúc Yên rất nhanh liền nhận được tin -- cố vấn tài chính mà cô thuê thông báo đã chuyển 10 tỷ dựa theo cô phân phó trước đây đến công ty của Cố Vân Thâm.
Khó trách, Cố Vân Thâm vội vàng rời đi.
Số tiền lớn như vậy đột nhiên được chuyển vào tài khoản, quả thật rất đáng kinh ngạc.
......
Khúc Yên một mình ăn xong bò bít tết mỹ vị, tìm một chỗ tháo trang sức, đổi về bộ dáng nguyên chủ "Khúc Yên" rồi mới chậm rì rì trở lại căn hộ của Cố Vân Thâm.
Cô không có chìa khoá, nhấn chuông cửa rồi đứng chờ.
Cố Vân Thâm rất nhanh liền đi ra mở cửa, ánh mắt của hắn phức tạp nhìn cô, trầm giọng nói: “Đi vào rồi nói.”
Cố Vân Thâm vừa rồi đã đến công ty mình mới thành lập để xác minh, thật sự có 10 tỷ.
Chuyện này là không thể tưởng tượng nổi!
Tại sao có thể có người chưa rõ ràng liền cho hắn 10 tỷ?
Ngay cả hợp đồng đầu tư cũng không ký tên trước, gần như một món tiền không ràng buộc, vô duyên vô cớ tặng cho hắn.
“Anh nhận được tiền rồi?” Khúc Yên vào cửa liền cởi giày, chân trần giẫm trên sàn nhà, giọng nói nhẹ nhàng, giống như đang nói về một trăm nghìn.
“Quả thật là cô......” Cố Vân Thâm vẫn cảm giác khó có thể tin, thời điểm hắn nhìn thấy họ tên đối phương, thậm chí nhịn không được hoài nghi trên thế giới này có phải còn có một Khúc Yên khác hay không.
Rốt cuộc cô lấy nhiều tiền như vậy ở đâu?!