Mục lục
Mau Xuyên Bệnh Kiều Nam Chủ Hắn Lại Ghen Tị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edt: Nhan

“Tử Dục, bạn anh uống say rồi.” Khúc Yên dìu Lương Tấn đứng lên, “Lúc mới vừa vào tôi nhìn thấy bên cạnh có một khách sạn, không bằng anh đi thuê phòng cho anh ấy nghỉ ngơi đi?”

“Tiếu Ngôn, em đừng quan tâm hắn, cứ để hắn ngủ ở đây đi.” Cố Tử Dục bị lạnh nhạt nửa ngày, cực kì không vui, lười quản Lương Tấn say quắc cần câu.

“Vậy không được, là em khiến anh ấy say như vậy, không thể không quan tâm.” Khúc Yên tự đỡ Lương Tấn đi ra bên ngoài.

Cố Tử Dục không thể làm gì khác hơn là đuổi theo, giúp cô dìu người.

Khúc Yên đến khách sạn bên cạnh thuê một phòng cho Lương Tấn.

“Đi thôi, để hắn ngủ.” Cố Tử Dục ném Lương Tấn lên giường, nói với Khúc Yên, “Đêm nay em chưa uống với anh ly nào, chúng ta về uống tiếp!”

“Chờ em một chút.” Khúc Yên lấy điện thoại ra, hỏi Tiểu Thất một chút tư liệu, tiếp đó gọi " tiểu thư " cho Lương Tấn.

Cô chuyên chọn phụ nữ phong trần vừa già lại xấu xí -- những người không làm ăn được gì mấy, đã bốn mươi năm mươi tuổi.

Cô rất rộng lượng gọi cho Lương Tấn mười tám người một lúc.

“Chúng ta đi thôi!” An bài xong, Khúc Yên cười hì hì rời đi.

Cô và Cố Tử Dục từ trong khách sạn đi ra liền thấy một khuôn mặt tuấn tú quen thuộc.

Là Cố Vân Thâm.

“Hai người......” Cố Vân Thâm liếc qua biển hiệu của khách sạn -- khách sạn ân ái tình thú.

“Sao anh lại tới đây?” Khúc Yên cũng liếc mắt nhìn biển hiệu khách sạn, “Cái tên này có phải rất diễm tục không? Nhưng phòng cũng không tệ, trang hoàng rất có hứng thú.”

“Cô vào khách sạn?” Cố Vân Thâm chậm rãi nheo mắt, ngữ khí lạnh lùng.

“Đúng rồi, tôi và Tử Dục vừa vào, chúng tôi còn thuê một phòng.” Khúc Yên nói thật, chỉ là không nói toàn bộ mà thôi, “Không nói chuyện với anh nữa, tôi và Tử Dục còn muốn đi uống tiếp.”

Cô nói xong liền tùy ý đi vào quán bar.

Cố Tử Dục theo sát cô, một câu cũng không dám nói với chú tư của hắn, chỉ sợ chú tư lại tuồn ra lịch sử đen tối của hắn.

Cố Vân Thâm dừng lại tại chỗ, nửa ngày không nhúc nhích, A Lương phía sau hắn hỏi: “Anh Thâm, anh hẹn khách hàng uống rượu sao? Hội nghị xuyên quốc gia phải làm sao bây giờ?”

“Hủy bỏ.” Cố Vân Thâm gọi điện thoại cho thư ký, hủy bỏ lịch trình đêm nay.

Sau khi hắn cúp điện thoại, nói với A Lương, “Anh vào lễ tân khách sạn này hỏi một chút, vừa rồi hai người này có phải thật sự tới thuê phòng không.”

A Lương hỏi: “Anh Thâm, anh muốn nói cô gái xinh đẹp vừa rồi sao?”

Cố Vân Thâm nhàn nhạt ừ.

A Lương gật đầu, đi vào khách sạn, hỏi vài câu.

Miệng lễ tân khách sạn tình thú này không kín đáo, không nói đến hai câu liền bị moi ra.

A Lương cảm thấy năng lực làm việc của mình không tệ, vui vẻ đi ra báo cáo: “Anh Thâm, đã hỏi được! Bọn họ thật sự thuê phòng! Là cô bé kia thuê.”

Cố Vân Thâm nghe vậy khuôn mặt tuấn tú trầm xuống, đột nhiên nắm chặt tay lại.

Cô quả nhiên dự định đêm không về ngủ!

Thậm chí ngay cả phòng cũng đã thuê!

Cô chọn khách sạn tình thú mập mờ như thế, còn cùng Tử Dục đi xem trang trí của phòng!

“A Lương, chúng ta vào quán bar.” Giọng trầm thấp của Cố Vân Thâm ẩn ẩn tức giận.

“Được, Anh Thâm.” A Lương không phát hiện cơn giận của hắn, một bên đẩy xe lăn, một bên cảm giác rất mới lạ tiếp tục hồi báo, “Lễ tân nói phòng cô bé kia thuê tên là " tâm đầu ý hợp ". Còn có ba chiếc gương đặt ở ba cạnh giường, tình lữ có thể thấy rõ ràng dáng vẻ đối phương ở trên giường.”

Cố Vân Thâm nắm chặt tay thành nắm đấm, ức chế cảm xúc, lạnh lẽo nói: “A Lương, đừng nói nữa.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK