Sau khi Khúc Yên tỉnh lại, Tư Triệt thẳng thắn nói về chuyện thân phận cho cô nghe.
Khúc Yên không trả lời ngay.
Cô lặng lẽ mở hệ thống ra, hỏi thăm: "Tiểu Thất, Tư Triệt bại lộ thân phận tại căn cứ Bác Nhạc thì không có vấn đề gì chứ?"
"Thưa kí chủ, bây giờ đã sắp đến tình tiết quan trọng của kịch bản, đợt zombie lớn sắp đột kích. Chỉ cần kí chủ hoàn thành nhiệm vụ, nam chính liền bộc phát tiềm năng. Từ đó về sau hắn sẽ có năng lực để bảo vệ mình."
"Là ba ngày sau, đúng không?"
"Đúng vậy, kí chủ."
Khúc Yên cụp mắt xuống, yên lặng đóng hệ thống lại, một lát sau mới ngẩng đầu nói với Tư Triệt: "Được, chỉ cần anh nguyện ý, em sẽ chấp nhận hết."
Tư Triệt vốn tưởng rằng cô sẽ phản đối kịch liệt, không nghĩ tới cô không nói hai lời liền đồng ý.
Hắn có chút ngoài ý muốn.
Nhưng mà như vậy cũng tốt, về sau hắn có thể dùng thân thể của mình để bảo vệ cô.
"A Triệt, anh đi theo em."
Khúc Yên nắm tay Tư Triệt đến bên tủ, mở cửa tủ ra, "Em để toàn bộ đồ ăn trong không gian ở đây. Trong ngăn kéo ở giữa là kẹo que cùng sô cô la, có thể sắp hết hạn, phải ăn nhanh lên. Về sau nếu anh cảm thấy trong lòng...... Không, trong miệng đắng thì hãy ăn một cây kẹo que."
"Vì sao không tiếp tục đặt trong không gian?" Tư Triệt hỏi.
"Không gian của em quá nhỏ, không chứa được nhiều đồ như vậy." Khúc Yên nói bừa, "Em muốn giữ chỗ để chứa vũ khí."
Cô chỉ vào trong hộc tủ khác, "Hai ngày trước em hỏi căn cứ mấy bộ đồ cho nam, còn có một chiếc áo lông. Thời tiết càng ngày càng lạnh, lúc anh cần là có thể mặc ngay."
Tư Triệt khẽ nhíu mày.
Bình thường cô tùy tiện, không thích quản mấy việc vặt trong nhà, sao phải âm thầm sắp xếp những thứ này?
"Còn có, A Triệt......" Khúc Yên lấy ra một chiếc nỏ tinh xảo bằng thép từ trong không gian, "Cái này có thể cột vào tay để đối phó zombie. Anh giữ lại phòng thân, luyện nhiều một chút, bắn càng chính xác càng tốt."
Cô tự tay làm mẫu, vù một tiếng, đinh thép cắm thẳng vào cửa gỗ, sâu ba phân.
Nếu như đây là bắn vào đầu zombie thì có thể một kích mất mạng.
Khúc Yên lại nói tiếp, "Trong căn cứ Bác Nhạc, người có nhân phẩm tốt ngoại trừ anh Từ còn có ba anh em Nguyễn Tử Việt. A Triệt, về sau nếu anh có cơ hội làm quen với bọn họ thì có thể thử kết giao bằng hữu. Lần trước anh phát sốt, Nguyễn Tử Việt đã bỏ qua cho chúng ta."
Khúc Yên nhắn nhủ hết một lượt, cũng không lộ dấu vết mà thông báo một lần.
Tư Triệt càng nghe càng nhíu mày chặt hơn.
Về sau?
Cô cứ nói "về sau".
Vì sao hắn cảm giác dường như cô đang giao phó hậu sự.
"A Triệt, có phải anh chê em dài dòng không?" Khúc Yên thấy sắc mặt hắn không đúng lắm, sợ hắn nghi ngờ, nhanh chóng nói sang chuyện khác, làm nũng, "Còn không phải bởi vì anh phải theo em đi làm nhiệm vụ sao, em lo lắng cho anh."
"Anh sẽ cố gắng hết sức để mình không bị thương." Tư Triệt xoa đầu của cô, "Đến lúc đó em không cần phải để ý đến anh, đừng để anh kéo chân em. Phải nhớ kỹ, anh có cơ thể bất tử."
"Được." Khúc Yên gật gật đầu.
Thật xin lỗi, A Triệt.
Để cho anh chịu đắng một lần cuối cùng.
Về sau, anh sẽ rất cường đại, đánh đâu thắng đó, cũng không còn zombie nào có thể cắn được anh.
......
Dưới sự hỗ trợ của Giang Từ, Tư Triệt gặp mặt người đứng đầu căn cứ Nguyễn Thanh Sơn để thương lượng và bàn điều kiện.
Sau khi thành công, Khúc Yên cố ý xin phép nghỉ, kéo dài thời gian thực hiện nhiệm vụ đến ba ngày sau.
Trong ba ngày kế tiếp, Khúc Yên kề cận Tư Triệt từng giây từng phút.
Hai người ngọt ngào lưu luyến, mặc kệ đi tới đâu, lúc nào Tư Triệt cũng nắm lấy tay cô.
Có đôi khi Khúc Yên chơi xấu, nói chân mình đau không đi được, Tư Triệt liền bế cô trở về.
Dính nhau ghê gớm.
Có một lần Giang Từ ngẫu nhiên thấy họ tản bộ sau bữa ăn, mặt ghét bỏ, hô to "ngược cẩu độc thân".
Ban đêm, Khúc Yên quấn lấy Tư Triệt, cô thích nhìn dáng vẻ mất khống chế của hắn.
Tư Triệt nói nhỏ bên tai cô, cô là gốc hoa anh túc trong lòng hắn, cho dù có độc, hắn cũng cam tâm tình nguyện trầm luân.
______________________________
Phần này là dành cho ai muốn đọc của chính chủ để được cập nhật sớm nhất và đọc bản đã qua chỉnh sửa thay vì những bản reup vẫn còn lỗi tùm lum nè: w.p.a.d tiệm cà chua